3548. ĐẶNG TOẢN 10 bài thơ
Background by PCH
BẮT NẮNG
Kính tặng nhà
thơ VŨ HOÀNG THƯ
Nắng tươi bày biện ngày xuân
Anh mua bằng cả đôi tuần rượu lơi
Thò tay bắt nắng à ơi
Tìm khoan nhặt rụng , đầy vơi đuôi đầu
Ngửa trông nắng tỏa nhiệm mầu
Bụm tay bắt nắng cúi sâu khiêm hòa
Ân cần pha lẫn xuýt xoa
Vườn xuân bắt nắng rơi nhòa lối đi
Nắng từ vũ trụ thiên đi
Sát na hiện, bất tư nghì nghĩa riêng
Chất đầy nắng, địa cầu nghiêng
Lắc lư đổi trục lung liêng bốn mùa
Bình minh đậu tiếng chuông chùa
Hoàng hôn dán những lá bùa mặt sông
Sa di bắt nắng
trên đồng
Mãi mê quên mất
thời công phu chiều
BÊN BÀN RƯỢU TẤT
NIÊN NƠI XÓM VẮNG
Vò rượu quý chiều
cuối năm nắp bật
“ Ngài PUTIN “
không kềm chế được rồi
Con sâu cuốn lăn
theo chiều lá lật
Men say kề, chưa
nhắp đã mềm môi
“ Cam lồ thủy “
trên bàn, anh rót chậm
Gò thiên thu chợt
nổi một bên chiều
Ly hột mít mà
sao say quá đậm
Mắt SÀI GÒN mà
tai ở LÁI THIÊU
Thằng Út xỉn chỉ
sau vài nốt nhạc
Mới hô hào, ngó
lại đã ngay đơ
Anh hàng xóm mặt
bừng bừng có khác
Cụng đôi lần cảm
thấy khá ăn rơ
Cô Sáu uống nửa
chừng sanh ngủ gật
Nhạc Xuân tràn
qua cửa sổ từ xa
Chú Tám mới ba
ly mà gãy thật
Lén ra sân ngồi
hút thuốc hiên nhà
Bác đầu hẻm cả đời
theo gánh hát
Giờ cuối năm về
nương tựa con trai
Buồn lưu cữu còn
vui thì chốc lát
Ngồi gõ thìa tu
mấy ngụm bia chai
Rượu lai láng cần
đá chanh cứu hộ
Guitar thùng em
gái hát lai rai
Giọng rỉ rả kể từng
hồi sướng, khổ
Cứ miên man từ xế
đến khuya dài
Bên bàn rượu tất
niên nơi xóm vắng
Ly xây chừng hơn
chục hiệp anh cưa
Xuân sắp ghé
thăm mùa đông ốm nặng
Em gái hiền đã
ngắm nghé ai chưa?
Tờ lịch gỡ vội
vàng, năm tháng rách
Xuân về đây có
vá hộ khung ngày
Lời yêu thốt từ
bờ môi 👄 phá thạch
Nghe quen rồi
nên em cũng chẳng say
Năm tháng tận, chờ nghe lời anh Bảy
Rót từ ly vào hội
ngộ đêm này
Vò rượu mở bởi
say mèm quên đậy
Nhạc Xuân mềm
như hoa cỏ quanh đây
Đọc tiếp...
BỒNG BỀNH THƠ
Nhớ chi mà bắt nhớ hoài
Nhớ như mưa thấm lạnh ngoài vô trong
Nhớ, thương ngược chiều song song
Thương như lửa ấm từ trong ra ngoài
Nhớ thao thức, khó nguôi ngoai
Chân theo dốc nhớ dài thoai thoải miền
Nhớ đang rê bóng dọc biên
Bỗng dưng lật cánh điềm nhiên ghi bàn
Nhớ Xuân tự buổi chạp tàn
Nhớ mai vườn mộng , hỏi han trăng thềm
Nhớ ngày dẫn tuốt vào đêm
Ngóng xơ võng mạc, nấc rêm cơ hoành
Lúc nào nhớ cũng mới toanh
Nhớ như bầy sóc chạy quanh vườn lòng
Nhớ như một gánh hàng rong
Bán rao kỷ niệm, lãi ròng ngu ngơ
Nhớ như mìn đã hẹn giờ
Im lìm chợt nổ, sững sờ lao đao
Đôi khi nhớ cũng vượt rào
Buồn đang thủ phận, nhớ vào tấn công
Bến đời , gạo chợ nước sông
Bủa câu biển nhớ , bềnh bồng phao thơ
ĐỒI CHARLIE 50 NĂM SAU
Anh quỳ lau lệ biên cương
Mới hay vó ngựa cuộc trường chinh băng
Qua vùng thuốc súng còn hăng
Nhìn dòng máu chảy cùng trăng hạ huyền
Bao người nằm với lời nguyền
Tử Nam- Sinh Bắc vượt xuyên núi dài
Người trai Nam, đuối oằn vai
Gánh nghiêng xã tắc, nhạt phai má đào
Kẻ sống sót, chẳng thở phào
Chiến tranh chấm dứt lâm vào cùm gông
Để quê chừ được hóa rồng
Thăng thiên cạnh lưỡi bò hồng, biển
xanh
Mẹ ngồi đơm mãi cơm canh
Chờ bao thập kỷ mà anh đi hoài
Có người lên núi trồng khoai
Bạt giăng hố tử thần, ngoài bãi sương
Hầm chỉ huy trộn thịt xương
Anh và đồng đội tử thương một ngày
CHARLIE ơi, mắt xè cay
Máu xương hòa quyện, đồi này linh
thiêng
CHARLIE ơi, mỏm đồi nghiêng
Máy quay góc chết nào riêng một người
Môi hờn chín suối ngậm cười
Máu xanh thắm cỏ, đỏ tươi hoa nầy
CHARLIe ơi, nỗi buồn vây
Bài ca cũ lệ hốt đầy poncho !
ĐƯỜNG XA SẦU XANH THÊM
Trong yếu mềm con nước
Đã nuôi mùa lênh đênh
Xe sợi tình xuôi ngược
cột
neo sầu chênh vênh
Trong ước mơ hội tụ
Bỗng lời thề ly tâm
Ngọt ngon đời phủ dụ
Nhìn quanh nào tri âm
Sông trăng chừng trôi lạc
Lung linh thềm ngân hà
Cơn gió đầy ảo giác
Ngậm phiến sầu thiết tha
Son thơ, môi một thỏi
Em gieo duyên lạ vần
Chân dốc ngày vui mỏi
Hạnh phúc vừa phân thân
Sầu trổ mầm cuống quýt
Ơi chùm mơ thật thà
Thơ quyện tình xoắn xuýt
Ngỗng phải lòng thiên nga
Hạn hán tình khô héo
Bong chùm rêu hẹn hò
Ngăn tim dường xiêu vẹo
Nhớ thương từng đôi co
Lắng nghe từ hơi thở
Tình riêng sầu xa xăm
Đóa trăng nào vừa nở
Hồn nhiên trên ngực rằm
Nhấm vài giọt acid
Cuộc hẹn người ứa ra
Chợt thấy lòng khắng khít
Cùng bờ lau sậy già
Dòng kinh buồn rười rượi
Sáng chiều tụng đôi pho
Tia mắt buồn ký gửi
Trong chùm vui giả đò
Anh còn gầy như mộng
Hiu hắt mòn chân đêm
Bãi thơ chiều gió lộng
Đường xa, sầu xanh thêm
GÁNH TRĂNG
Anh vừa vớt được câu thơ
Giữa cơn lốc xoáy của giờ muộn em
Vạt trăng khuya chiếu đã thèm
Vào trong nỗi nhớ kiêng khem trúng thầu
Bước lơi qua nắng nhiệm mầu
Chùm vui trễ hẹn, búi sầu tròn vuông
Áo ngày trăng dắt qua truông
Lỗi chân vướng đạp , cuống cuồng nhịp
tim
Dẫu đồi sim hay hội Lim
Vũng chờ âu cũng nhấn chìm nhau chăng
Anh về phơi nhớ lên trăng
Hạt buồn gieo xuống lượng hằng số
thương
Nghiêng chày giã vụn đêm sương
Mắt vay cuộc hẹn, môi vương tóc ngời
Một ngày lọn nhớ xoã tơi
Lời thơ biếng ngọt, hiên đời cũ xưa
Anh ngồi lau vụng cơn mưa
Vò thơ uống gạn cũng vừa độ lưng
Gót Xuân đang gõ nhịp dừng
Bên từng biển báo muối gừng đặt sai
Gánh vầng trăng nhớ oằn vai
Sông lòn núi chảy ngầm phai màu rừng
Sầu vươn khoáng đạt vô chừng
Nghe vầng trăng thở…
chân dừng thung sâu
EM VỀ
em về hắt nhớ lên tôi
lời thương rơi xuống bờ môi định kỳ
tôi ngồi vĩ độ chia ly
đường kinh tuyến cắt xuân thì quay
nhanh
Nến mùa thắp ước mơ xanh
Vá ngày mong tháng năm lành lặn vui
Chuốc đêm cho nắng say vùi
Bón Xuân để cội mai mùi mẫn hoa
Gió đầu thềm thổi xuýt xoa
Áo rằm trăng đã khoác qua ngõ về
Chừng em khóc ướt câu thề
Thơ vừa chín bói tràn trề cành thu
Em về ngọn phố viễn du
Gót tình đã gõ nhịp vu quy thầm
Ngón tình khẽ trổ hợp âm
Màu trăng cũng vội ôm chầm mắt khuya
Em về ngăn nắp lòng chia
Tôi ngồi, dơi mộng cánh lia qua thềm
Em về ướt sũng chân đêm
Tôi gieo mạ nhớ, cấy thêm
vụ chờ
GẦY HẠ
Hạ vàng như một câu thơ
Con chuồn chuồn ớt bên bờ ruộng chiêm
Hạ gầy như một que diêm
Đốt cành phượng cháy rực tiềm năng
xanh
Em gầy đốm hạ trong anh
Sưởi cho lòng ấm, ngày hanh hao ngừa
Em về gót hạ lòng mưa
Núi cao chi lắm để thừa thãi sông
Áo, môi rưng cánh phượng hồng
Gót sen vườn hạ anh bồng bột yêu
Hạ gầy một đốm cô liêu
Lòng anh, lữ khách rụi nhiều đam mê
Nắng soi sáng một câu thề
Vườn tao ngộ đó, đi về đợi mong
Thơ treo cành hạ linh phong
Vẳng leng keng gió, tình long đong
chìm
Hạ gầy , đục tiếng đàn kìm
Ngựa thồ sải vó đi tìm yên cương
Anh gầy trong lốt tha phương
Hạ rơi từng đốm trắng tường bơ vơ
Hạ gầy chăm chút câu thơ
Vai em gầy hạ, anh ngờ nghệch theo
HÀNH HƯƠNG TÌM ĐỈNH MÙA XUÂN
Xé thơ vá những nụ cười
Rách tơi tả giữa kiếp người trầm luân
Hành hương tìm đỉnh mùa xuân
Xôn xao vẳng tiếng tình quân hẹn hò
Lặn sâu tận đáy âu lo
Lắng nghe ngọn gió buồn xo thổi tràn
Trầm tư, lời nhẹ hỏi han
Từ tro nguội một mầm than còn hồng
Áo ngày về giặt ven sông
Đã lâu nhuốm bụi chợ đông phiên nào
Đỉnh mùa xuân ở trên cao
Đường xanh lối mộng mắt vào khói
sương
Giọng ai hò ở bên nương
Lòng không còn bị vòng cương tỏa nào
Sau lưng chừng tiếng ai chào
Ồ! Cô hàng xóm chung rào chửa quên
Áo tình tôi khoác buồn tênh
Nụ cười em nở lênh đênh môi hồng
Áo người xanh mấy cuộc sông
Đỉnh mùa xuân cũng trôi không quay về
Đỉnh tình trao, đỉnh môi thề
Đỉnh nào tay chạm vụng về đa đoan
Hành hương cặm cụi chân ngoan
Đỉnh mùa xuân gọi hân hoan muộn phiền
RƯỢU ƠI LÀ RƯỢU
(Kính tặng thi huynh Hoàng
Xuân Sơn)
Tùy tâm hiện lượng anh đong rượu
Khi cuối mùa thong thả thuế sưu
Tùy nghi bất chợt hứng sao đó
Dẫu túi tiền vơi đến vô ưu
Anh vay cóng rượu từ tháng hạn
Đến lũ mùa vô chẳng nhớ mùi
Rượu phạt dăm ly còn chửa ngán
Rượu mời đôi chặp hốt nhiên vui
Ta chắt cho nhau từng lóng rượu
Mà xem phú quý tựa...vinh hoa
Đế quốc doanh cũng là tiên tửu
Say nằm ai dám bước chân qua
Ai ca hiên vắng lừng men ngọt
Giọng cười ra rả hóng lơ mơ
Đồ điếu bày vui cùng bia bọt
Sông khờ chảy tự núi ngu ngơ
Guitar gõ điệu Rumba dạo
Sáo trúc vi vu tựa sóng đài
Nhừa nhựa, khàn khàn tiêu sổ gạo
Buồn buồn, rưng rức mất tương lai
Đôi lúc trầm tư loan sấm ký
Khi bầu thơ giục đọc dương oai
Bìa thùng nhôm nhựa mềm lưng xị
Tiền lương tờ bóng cứng đôi chai
Ao nhà, em uống quên nguồn cội
Hải ngoại, vài ly lại nhớ quê
Nhập sòng đừng hỏi cời hay cối
Ai từng bộ đội,
ai đánh thuê
Áo khoác cởi cầm
nơi quán gió
Hết mồi giữa độ
có trên lo
Thằng bạn Việt
kiều xưa khốn khó
Mình đòi chơi đẹp
hắn không cho
Say khướt không
ghìm sông chảy chậm
Tỉnh queo nào cản
nắng trôi nhanh
Thôi thì cụng
cái vô cho đậm
Buồn cứ tha hồ bắn
phá anh
Men cay đánh dập khớp gối nhớ
Ngực
lãnh đòn nguyên cùi chỏ buồn
Ra biển vừa qua vùng nước lợ
Ngọt là quá khứ để sầu tuôn
Nhật Nguyệt trên cao còn hữu hạn
Huống hồ ta một gã trai ngoan
Gặp nàng mỹ tửu ưa kết bạn
Gièm ta nát rượu cũng hơi oan
Say quắt cần câu nhan sắc tím
Bậc thềm chõng gọng lật siêu nhanh
Vợ ra vực dậy môi hường mím
Từ bi tiếp độ một ly chanh
Nhiều khi như điếc không sợ súng
Ngoảnh lại nào đâu ai chống lưng
Anh hớp thiên thu trong một búng
Trăm năm lóng cặn đáy xây chừng
Giờ đây anh uống bù cây cỏ
Sớm chiều kinh kệ tụng đôi pho
Qua hẻm, bọn đàn em nhát ngó
Cúi đầu dù chẳng gặp quan to
ĐẶNG TOẢN