Saturday, July 20, 2024

3498. Thơ NGUYỄN ĐỨC NHÂN Ám ảnh đêm Angkor

Đêm Angkor - Photo courtesy of Siem Riep Provine

 chập chờn đêm nhân gian
chập chùng đền tháp trôi
những ngón  tay em. hai bàn chân em điêu luyện trườn qua âm thanh
co duỗi đêm thiêng
ngực em đung đưa bốc lửa nhạc trời
lung linh thần thoại
 
em
đêm Angkor
ta sáng trăng
Apsara
 
trên vừng trán em hồn nhiên
Apsara.  Apsara.  vương  miện em long lanh trăng sao.  trái núi.  bầu trời
thời gian thiên giới chạm vào trán đá
đêm Angkor chớp mi
 
em
đêm Angkor
ta ngất ngư dáng ngực trần lung linh ma lực
Apsara
 
sợi tóc em đen hơn đêm Mékong
dòng lịch sử tuôn chảy
mang theo lòng từ tâm và hơi thở thiên thu
sông nước hoang vu kêu năm xưa
be be
 
em
đêm Angkor
ta lao đao từng ngón tay em vút cong trăng sao
Apsara
 
 ánh mắt em
lảng vảng những tình nhân mang dáng đá trầm tư
ngàn xưa trôi
đêm nay trăng sao trôi không ngừng
mai sau trôi
Angkor trôi trên đỉnh đêm
 
em
đêm Angkor
ta điêu linh đôi chân trần bốc cháy cảm hứng nhịp thần linh
Apsara
 
áp tai vào ngực em
ta nghe bước chân thiên giới vang ngân thăm thẳm thời gian
nghe nhịp đập sử thi rất trắng
ồ.  nghe ngàn thu gọi lên cây thốt nốt xanh
nghe muôn xưa gọi lên đỉnh đêm
đền đài nín lặng
 
em
đêm Angkor
ta liều lĩnh ngún lửa quanh trái tim lân tinh em huyền hoặc
Apsara
 
giá như cửa ngực em không vội vã bình minh
có lẽ.  ta sớm nhận ra lộ trình tàn phai của
kiếp người ẩn giấu trong gân đá ngàn thu Angkor
dưới lớp sắc mầu rong rêu thiên niên kỷ
 
kìa.   bóng thần linh hình hài cát bụi.  thầm lặng đi về 
mang dáng đứng trầm tư Angkor
 
Apsara.  Asara
đêm Angkor ta say
say em hô hấp rạng đông ngàn thu
Apsara.  Asara
đêm Angkor ta say
say em kiêu sa mênh mang về đâu
về đâu Apsara
 
                                                                                               
 NĐN