Monday, May 27, 2024

3388. Hoàng Kim Oanh MƯA SÀI GÒN. TẢN MẠN BÊN TÁCH CÀ PHÊ CÙNG NGUYỄN XUÂN THIỆP

Google images

 

mưa. mưa ở đây.

tôi ngồi đây. căn phòng. ngọn đèn.

laptop vẫn mở. cuốn sổ tay. lấp dần từng trang trắng.

tôi lấp dần tôi.

Sài Gòn. mưa thu. giăng giăng

bên này và bên kia biển rộng*

mưa. mưa ở đây.

tôi ngồi đọc tôi cùng gió mùa*

tôi ngồi đọc thơ Nguyễn Xuân Thiệp

tôi ngồi đọc tản mạn bên tách cà phê*

nhà thơ Nguyễn Thanh Châu chuyển từ mùa đại dịch

những ngày coronavirus wuhan. no time. no space.

mở. đóng. mở.

đêm trôi...

 

mưa. mưa ở đây

Sài Gòn. mưa thu. giăng giăng

bên này và bên kia biển rộng

Ôi sao quá nhiều điều quen thuộc như tôi từng đâu đó

khi Nguyễn Xuân Thiệp nhìn những mùa thu đi hơn 60 năm trước

khi Nguyễn Xuân Thiệp làm tôi rưng rưng hát trong trí nhớ

tội nghiệp thằng bé cứ nhớ thương mãi quê nhà, giàn thiên lý đã xa. đã rời xa

và đất trời Atlanta.

Tara. Tara.

Gone With The Wind

thức dậy. ngọt ngào.

miền nhớ.

miền yêu.

 

mưa. mưa ở đây

bên này và bên kia biển rộng

tôi chìm đau trong "The House Of The Rising Sun". The Animals. não nùng giọng khê đặc. ngươi ca sĩ thét gào. gió rít ngoài song cửa.

New Orleans.

ngôi nhà của mặt trời mọc

ngôi nhà tội ác lưu đầy. những đứa trẻ không bao giờ thấy mặt trời của tương lai số phận

Oh mother, tell your children

Not to do what I have done

Don't spend your life in sin and misery

In the House of the Rising Sun

New Orleans.

thành phố cổ kính khai sinh nhạc jazz.

tiếng kèn đồng. lung linh giấc mơ hội hè. đủ màu sắc tộc.

ước một lần café chiều tím. một lần đắm chìm trong jazz New Orleans.

chờ tôi

chờ tôi

New Orleans.

chờ tôi

Scarlett O’ Hara

‘After all, Tomorrow is another day”

mùa dịch rồi sẽ qua!

mùa dịch rồi sẽ qua!

 

mưa. mưa ở đây.

bên này và bên kia biển rộng

tôi thấy các anh Nguyễn Xuân Hoàng, Đinh Cường, Tô Thùy Yên, Thanh Tâm Tuyền, Nguyễn Minh Diễm, Trịnh Công Sơn, Kim Tuấn ngồi ở quán cafe ngon nhất vùng Vịnh San Francisco

(hôm nay Cali cháy rừng bụi mù mịt đêm giữa ban ngày

San Jose. anh Lữ Quỳnh vừa chụp từ cửa sổ. gửi qua messenger)

tro bụi phủ kín.

San Jose. Santa Ana. San Francisco…

ôi những cái tên đâu chỉ là những địa danh vô tri vô giác trên tấm bản đồ.

nơi gần lắm tim tôi.

những khuôn mặt thân thương làm nên một phần quá khứ và hiện tại tôi yêu dấu

đêm qua. cô học trò chat trên facebook

- mấy năm nay Cali không mưa. em quên mất rồi cả tiếng mưa rơi...

 

mưa. mưa ở đây.

tôi ngồi ở Sài Gòn

bên này và bên kia biển rộng*

trăng trong vịnh Frisco còn ấm nồng giọng ngâm Cao Đông Khánh

có giới hạn nào. dư ba động vỡ của bi kịch người.*

đường bạch dương chiều không quán trọ*

câu chuyện trên bờ biển. một chiều nhìn mây trôi*

cây bàng mùa đông & tiếng dương cầm trong ngôi nhà cổ*

ôi những bông hướng dương

những góc phố hẹn hò

đóa phù dung không bao giờ tàn úa

trong anh.

 

mưa. mưa ở đây

tôi ngồi ở Sài Gòn

laptop không ngủ. ngọn đèn. cuốn sổ tay.

ly cafe đêm vừa khuấy.

nghe gió mùa Dallas gào trên phím chữ

nghe sóng cuộn trên dòng sông Mississippi

tôi ngồi ở Sài Gòn

tản mạn bên tách cà phê cùng nguyễn xuân thiệp

trong đêm

những con phố khuya phương Nam giờ này nồng nàn hoa lan, hoa lý. hoa lài. không ai trồng hoa sữa

trăng Pleiku, Dalat, Thanh Chương

trăng Virginia, trăng Garland...

giữa cuộc bạo hành, cơn sốt dữ*

đóa bluebonnet nào xanh ngát lại lòng anh

thảo nguyên vẫn trăm năm ngàn năm

cồn cào đi về hướng gió

gió vẫn thổi, như tự nghìn năm, ngược nẻo đường xưa.*

Và như thế, đã có những cơn gió thổi trên lịch sử, trên kiếp người. *

thổi qua hồn anh.

thổi qua hồn tôi. *

từ chái bếp nghèo của mẹ. những câu chuyện cổ tích thần tiên. mười bảy tuổi con hòa với trái tim yêu thương Andersen thành tác phẩm đầu đời. cùng Nguyên Minh Đám tang đa đa. Nàng Lai Mưa qua thành phố. Võ Tấn Khanh Chim bay về đâu…

ôi mẹ xa xôi...

còn có bao giờ con trở lại

con dế buồn khóc lạc giữa đêm mưa

 

mưa. mưa ở đây.

Sài Gòn trong đêm mưa.

lặng lẽ như chưa bao giờ lặng lẽ thế.

tôi ngồi đọc tản mạn bên tách cà phê. thơ. gió mùa. hôm qua. hôm nay. khóc cười buồn vui dào dạt phủ kín 721 trang pdf

đi suốt hành trình từ người đọc đầu tiên ngỡ ngàng mê hoặc bởi dòng thác hình ảnh-âm vang hư hư thực thực cuồn cuộn băng băng qua mấy trăm câu thơ như thác hoàng hà, nguồn sống dân tộc đông phương và tây học, tạo ra vòm ánh sáng vừa kỳ diệu vừa duy lý.**

đến bất chợt Nguyễn Thị Khánh Minh.

bản giao hưởng Nguyễn Lương Vỵ.

xương rồng nở hoa Du Tử Lê.

Qua góc nhìn Phan Xuân Sinh. Hồ Đình Nghiêm. những đợt sóng ngầm uất kết dồn nén vô biên Nguyễn Mạnh Trinh. ánh trăng- bút ký đời người Trần Doãn Nho.

Qua nỗi trăn trở nhân sinh Trần Hữu Thục và từ Châu Liêm đến Nguyễn Xuân Thiệp của Hoàng Lâm Nguyễn Thanh Châu.

và tôi.

chưa phải người đọc cuối cùng.

ôi sao quá nhiều điều quen thuộc như tôi từng đâu đó

những trang viết quá nhiều ký ức. tôi từng biết. từng nghe. từng nhớ. từng yêu. từng nhói lòng đau đáu…

đẹp và buồn.

ôi một thời tóc bồng lãng mạn chỉ trao yêu và không biết hận thù

đi qua những cơn giông bão sấm rền tử sinh. mất nhiều hơn được

người thi sỹ không nhận mọi thứ danh xưng phù phiếm đời trao, dõng dạc, thiêng liêng, kiêu hãnh mà đơn giản vô cùng: tôi là người làm thơ, viết văn. tôi yêu đời sống và những gì có liên quan đến đời sống…***

người thi sỹ tài hoa nặng lòng yêu thương. một đời phiêu bồng lãng tử

vẫn từng ngày. từng ngày. cây bàng. con dế. tiếng ve. ánh trăng… dĩ vãng trìu trĩu nỗi niềm nostalgia…

bên này và bên kia biển rộng*

chỉ còn nỗi khát khao một ngày nào nhặt bông khuynh diệp vàng khô rụng đâu đó trên một góc phố gió mùa

đem đốt cho hương quê nhà ấm từng khuôn mặt bạn bè

bên kia

địa cầu thương nhớ

ấm lại trái tim mong manh

 

mưa. mưa ở đây.

Sài Gòn mưa thu đang giăng giăng

bên này và bên kia biển rộng

laptop. cuốn sổ tay. lấp dần từng trang trắng.

tôi lấp dần tôi.

 

Le poète troyen est mort... La parole est au poète grec ****

không. không. Fraisse Luc.

những thi sỹ thành Troy vẫn cất cao tiếng hát

giữa bạo tàn. nước mắt. phân ly.

chúng tôi vẫn còn đây. mãi mãi.

we are here. forever and forever.

yêu từng nhịp đời bên nớ bên ni

cho dẫu mưa không bao giờ đưa anh trở lại dòng sông cũ

cho dẫu quê hương nghìn trùng chỉ còn đẹp trong nước mắt

 

đêm nghe quạ kêu*

Lenore trở về?

Edgar Poe một trăm bảy mốt năm thức dậy từ nấm mồ Baltimore huyền thoại.

Lenore.

Nevermore!

Nevermore!

 

Sài Gòn,

14.9.2020

hko

Chú thích

*những dòng in nghiêng trích nguyên văn tựa và lời một số bài của tác giả Nguyễn Xuân Thiệp trong 3 tập “tôi cùng gió mùa” “Thơ Nguyễn Xuân Thiệp” và “Tản mạn bên tách cà phê”

** Đặng Tiến, 2008. Đọc thơ Nguyễn Xuân Thiệp. Vũ trụ thơ II. Trang 246, 248

*** Nguyễn Xuân Thiệp trả lời trong buổi truyền hình trực tiếp trên đài SBTN-DC 6.1.2013

**** Thi sỹ thành Troy đã chết. Lời bây giờ thuộc về các thi sĩ Hy Lạp.

Nguồn: Fraisse Luc, Poétique, 2014/1 (n° 175), p. 47-57. DOI: 10.3917/poeti.175.0047.  https://www.cairn-int.info/revue-poetique-2014-1-page-47.htm

Bài đã đăng trong tập san Quán Văn chuyên đề Tôi cùng gió mùa, giới thiệu chân dung nhà thơ Nguyễn Xuân Thiệp, số 75, tháng 9.2020.