TRỜI LẠNH ĐẮP CHĂN NẰM ĐỌC VU VƠ TỜ BÁO CŨ
gởi Nguyễn Quốc Thái
Mùa đông đắp chăn ngủ
đàlạt đắp chăn ngủ
( Nguyễn Quốc Thái )
Đắp chăn ngủ ban ngày
rừng âm u rét mướt
mùa đông lạnh dữ
mùa đông thở ra hơi khói
nhớ đêm khuya đàlạt
thở ra hơi khói. lên con dốc
đi về hướng thác Cam Ly
rẽ vào đường Rose. một cửa sổ.
một ngọn đèn không tắt.
Đỗ Long Vân liên miên
đốt bastos xanh. nhìn đường bay
nét cọ của gã thanh niên
khi ngừng tay. trời đã sáng
ôi sớm mai sương đà lạt
mơ hồ khuôn mặt ai
trên nền bleu hortensia
trên chiếc ghế mây đan
một cánh hồng vàng.
Đàlạt buồn bã trong đời ta
sao Thái. năm mươi năm.
những lần trở lại. còn đâu:
em hong nắng ven hồ xanh buốt
em nằm ngủ dưới chân thác kiêu căng
trời lạnh đắp chăn nằm
đọc lại bài thơ Đà lạt dài của bạn
mới như vừa cùng nhau
đi lên đi xuống mấy con dốc
không tìm ra couvent des oiseaux đắp chăn ngủ. [1]
Virginia,
Jan. 6, 2014
[*]
Những chữ in xiên là thơ Nguyễn Quốc Thái trong bài Đà lạt
( Trình Bầy số 1, ra ngày 1 tháng tám 1970 )
ĐOẠN GHI GỬI LUÂN HOÁN NÓI PHONE MÀ KHÔNG AI BẮT MÁY
Luân Hoán email nói gọi phone
hôm thứ bảy không ai bắt máy
chắc cuối tuần cắt cỏ
tiếng máy cắt cỏ hàng xóm
cứ kêu đều đều
làm mình cũng phải ra theo
cho bãi cỏ không có đường ranh
hai bên giống nhau cho đẹp
cứ nghe tiếng máy cắt cỏ hàng xóm
là nghe như âm thanh mời gọi
bên này chăm sóc cỏ xanh dữ lắm
nên chi có lọn cỏ bờ Đông gởi
về
như đọan viết của Cao Thoại Châu
trên blog Phạm Cao Hoàng, Thành Tôn
nói sáng là bấm coi rất thích và đẹp
Luân Hoán người bạn quý từ xưa
Đà Nẵng, tôi và Nghiêu Đề mê lắm
một tài thơ trác tuyệt, tình nghĩa bạn
bè
như núi như sông, nhắc lại một con sông
như sông Thu Bồn chẳng hạn
hay dãy núi nào anh đã đi qua thời chiến
tranh
và anh đã gởi lại một bàn chân
gởi lại tặng mà không nói
chỉ có đi đâu xa anh hay ái ngại
nhưng cũng có lần qua Virginia có ghé
thăm tôi
thời tôi còn lái chiếc Toyota màu đỏ sậm
giống anh
bạn bè qua Canada anh hay lái đưa đi
chơi
nhớ chiều ở Ottawa có Nguyễn Đông Ngạc
nay Nghiêu Đề, Nguyễn Đông Ngạc đã mầt
[1]
bạn bè cứ mất dần Luân Hoán ơi
thôi thì chúng ta còn e- mail cho nhau
là quý
còn nhau và còn làm chi vui hơn thơ phú
như bạn đã làm từ mấy mươi năm nay …
Virginia, June 4, 2013
[1] Nghiêu Đề, họa sĩ , tên thật Nguyễn
Tiếp sinh năm 1939 tại Thu Xà, Quảng Ngãi, mất năm 1998 tại San Diego,
Cali
[2] Nguyễn Đông Ngạc, nhà văn , tuyển
chọn và giới thiệu tác phẩm Những Truyện Ngắn Hay Nhất Của Quê
Hương Chúng Ta, xb Sóng – Sài Gòn 1973. Sinh năm 1939 tại Phúc Yên,
Bắc Việt , mất tại Montreal- Canada 1996.
( trích trong Tác Gỉả Việt Nam, Luân Hoán – Nhân Ảnh xb 2006 )
SÁNG THỨ BẢY VỚI MÀU TRỜI XANH THẮM
gởi Thành Tôn
Ôi một màu trời xanh thắm
và nắng. nắng lên rất nhẹ
như sưởi cho khu rừng ấm lại
và chim ở đâu bay về nhiều
hót tiếng líu lo
có phải mùa xuân đang tới
mùa xuân chạy tiếp sức
cho mùa đông uể oải
người lực sĩ chạy đường trường
mặc áo màu tuyết trắng sắp tan
cho người mặc áo màu xanh xuân
đầy nhựa mới
tiếp sức chạy vòng quanh trái đất.
trái đất như một hòn bi xanh [1]
trái đất như tranh Chagall
rừng nghe tôi nói
rừng thấy khuôn mặt tôi
vùi giữa ánh trăng
như một kẻ đã chết cả ngàn năm [2]
vẫn chạy đường trường
và người lực sĩ sẽ thay chiếc áo màu đỏ
rực
mặt trời mùa hè
chạy tiếp đến mùa thu lá vàng
người lực sĩ mặc chiếc áo màu quan san
giáp một vòng quanh xuân hạ thu đông
giáp một vòng quanh như một đời người
sáng nay đi bộ qua Starbucks ngồi
phone thăm Thành Tôn
người thi sĩ hiền lành tôi thương
Thành Tôn nói mới 8 giờ sáng Cali.
các bạn chưa dậy để cùng ra cà phê
cà phê Factory cuối tuần đông
tôi nhìn ra. những khuôn mặt trẻ
tiếng nói cười rộn rã
áo pull quần thun bó. dáng dấp vui khoẻ
như mùa xuân đang tới ...
Virginia,
Feb. 22, 2014
[1]
Như hòn bi xanh – ca khúc Trịnh Công Sơn 1980
[2]
Tôi ngụ trong đời tôi – thơ Marc Chagall - Nguyễn Đăng Thường dịch
Đọc tiếp...
TRONG IM VẮNG
Sương buổi sớm, nắng chiều tà
Trăm năm hồng lệ có là bao nhiêu?
( Bùi Giáng )
Gởi Đỗ Hồng Ngọc,
Trưa ra ngồi nhìn cánh rừng sau nhà
rừng im không nghe tiếng gió
chim hót vang như tấu nhạc rồi im lửng
như dàn nhạc giao hưởng với cái nhịp
tay
cuối cùng của người nhạc trưởng
tiếng cello vừa dứt. sân khấu rồi cũng
im
chiếc màn nhung màu đỏ sậm chưa khép lại
trưa màu gì nếu vẽ lên tranh, nếu không
là
màu xám xanh của Utrillo.vẽ góc phố
Paris
mùa thu. năm nào tôi trở lại. lạnh và
buồn.
và mùa thu Đà Lạt qua sương sớm ánh
vàng
trên mấy rừng thông, buổi chiều hay mưa
đá.
mới đó mà đã gần đến tháng mười một
năm kia cùng bạn bè lên. sáng nào cũng
ra
cà phê Tùng ngồi sát bên nhau ấm
cúng
nhớ nhất Thầy Tuệ Sỹ, với đôi mắt sâu
thẳm ..
trưa ra ngồi một mình sau hiên nhà. rừng
im
lại gợi nỗi hoài nhớ không nguôi. ôi tuổi
già.
tuổi già mà Đỗ Hồng Ngọc luôn nói sống
làm
sao cho sướng. gặp gỡ bạn bè, đi đây đi
đó...
trong im vắng cũng sung sướng thấy mình
tịch lặng …
Virginia,
Sept 29, 2015
NHƯ NGUYỄN TƯỜNG GIANG
TRONG KHÓI HỒ BAY
Gió
đùa gió đùa đầu ngọn lá
Mặt
trời yên trên sóng hồ đưa
(
Nguyễn Tường Giang )
Nắng
sáng ban mai rừng trở dậy
vương
hơi sương đọng ở trên cành
muôn
chim vang hót như trò chuyện
qua
rồi băng giá một mùa đông
qua
rồi những ngày mang áo lạnh
mặc
hai ba lớp nặng thêm người
qua
rồi những vầng mây xám phủ
mặt
trời ôi mặt trời lên tươi
và Giang gọi hỏi có sang Cali chơi
có mấy ngày hội thảo Tự Lực Văn Đoàn
tôi nói để xem ra sao đã
nếu đi thì sẽ đi cùng Giang
rất
mê Thạch Lam dưới bóng hoàng
lan [1]
ngày
nay được gặp Nguyễn Tường Giang
như
gặp lại một dáng hình tôi yêu quý
tôi
có vẽ chân dung nhà văn tuyệt mỹ
Nhà mẹ Lê, nhớ
phố chợ Đoàn Thôn
cũng có những ngày nắng ấm
trong năm
dù
những người rất nghèo đi kéo xe, vớt tép
văn
Thạch Lam rất đẹp…
như
Nguyễn Tường Giang trên Tập San Văn Chương [2]
như
Nguyễn Tường Giang trong Khói Hồ Bay …
Virginia, June 5, 2013
[1] Thạch Lam tên Nguyễn Tường
Lân ( 1910 -1942 ) nhà văn nổi tiếng thuộc nhóm Tự Lực Văn Đoàn, em ruột của Nhất
Linh , Hoàng Đạo.
[2] Nguyễn Tường Giang sinh năm 1942 tại Hà Nội, con út nhà văn Thạch Lam, tốt nghiệp Đại Học Y Khoa Sài Gòn 1968. Sau 1975, hành nghề Y khoa tại Mỹ, đã về hưu. Cùng một số bạn hữu chủ trương Tập San Văn Chương, Sài Gòn 1973.. Tác phẩm xuất bản : Khói Hồ Bay, Thơ và Văn ,nxb Thạch Ngữ 2012.
CHIỀU Ở IKEA
tặng
Nguyễn Manh Hùng
trôi
qua mùa lạnh. hoa đào nở
mười
năm thăm thẳm núi mây sầu
ta
vẫn một mình như đá tảng
đá
cũng có lần rơi lệ suông
có
ngày tuyết phủ, con chim đỏ
hót
lẻ loi ngoài lạnh quên về
như
ta. biết về đâu. thế kỷ
qua
rồi. qua rồi. dòng sông quê
hơn
nửa đời. nhìn quanh thấy lạ
có
ai về. tiếng hát xanh xao
vẫn
điệu ru hoài không mỏi mệt
rằng
người đâu đến. đi về đâu
chiều.
lẻ loi ngồi trong quán đợi
tóc
vàng. chen với tóc ai nâu
sao
em sương khói không về nữa
cho
mùa xuân thêm nụ hoa đào
March
29, 1998
GÓC
QUÁN. CÙNG BẠN. NOSTALGIA
Chiều ngồi với Như
Hạnh
nhắc đến những
quán cà phê
ở San Jose ở San
Francisco
lại nhớ Nguyễn
Xuân Thiệp
trưa nào ghé Caffe
Trieste
trên con dốc cao
San Francisco
nơi có những thi
sĩ tứ xứ
lừng danh một thời
ghé qua
và Thiệp đang nghĩ
gì mà tư lự
tôi đội chiếc mũ
đen nay đã mất
chiều ngồi với Như
Hạnh nhắc
Phạm Cao Hoàng. tôi đưa phone
cho Như Hạnh hỏi thăm. Hoàng
vừa đi làm về. Hạnh nói quý gia đình
này. tôi cũng rất quý gia đình này
sống hiền từ đùm bọc dễ thương
tôi hỏi Hoàng đã nhận sách Khánh
Minh
gởi chưa. tôi vừa nhận được trưa nay
tối nay sẽ nằm đọc lại.
những người bạn quý nhau qua
chữ nghĩa cũng không nhiều. bây giờ già
hợp với những câu thơ, tản văn
sâu sắc ý nhị. thêm chút nỗi hoài nhớ …
chịu vậy thôi. nên khói hồ bay
hay bóng bay gió ơi dễ gây xúc động
.
Chiều ngồi với Như Hạnh nhắc
bao câu chuyện cũ của tình bạn
nhắc Huy Tưởng với những câu
thơ đẹp một mùa tóc mộ
Như Hạnh còn nhớ những bài thơ
Bùi Giáng hiếm có. một thời Vạn Hạnh
và cà phê Nắng Mới bên kia đường ...
Chiều ngồi cà phê Starbucks với bạn
thấy như có sức mạnh thêm và vui …
Virginia, February 11, 2015
TRƯA
Ở TIỆM PRESENT CÙNG HOÀNG KHỞI PHONG
Cám ơn anh chị Trương Vũ đãi ăn trưa
nhân có Hoàng Khởi Phong ở Sài Gòn qua
cám ơn Nguyễn Minh Nữu ghé chở
vui gặp lại Phạm Nhuận vẫn hào hoa
gặp lại anh chị giáo sư Đoàn Viết Hoạt
giáo sư Đặng Đình Khiết , anh Sung
và Phùng Nguyễn, Lê Phương Thảo
lấy tên chị Đẹp với tập Ve
Vãn Sài Gòn
cùng vài tập khác. tôi chưa được đọc …
à quên có Đỗ Hùng vẫn giọng nói oang
oang
Lâu gặp nhau là vui. lúc trước Phong từ
Calif.
qua. nay về sống Sài Gòn mười năm. đi
qua đi lại
tác giả nhiều tập sách trong đó có bộ
trường thiên
Người Trăm Năm Cũ mà tác giả còn viết tiếp.
mong là vậy và mong là viết về những
năm tháng
sống ở Việt Nam. mà bạn đã đi cùng khắp
nghe bạn kể đã xuống hầm Điện Biên Phủ
…
Gặp lại Hoàng Khởi Phong trưa nay thiếu
Phạm Cao Hoàng. nhớ thời Đà Lạt. nhớ thời
trung uý Hiển làm trưởng đồn
quân cảnh [1]
để lại kỷ niệm trong nhiều bạn bè văn
nghệ
gặp anh em văn nghệ là kiếm cách tha
( một số trốn lính một số nghi ngờ thân
bên kia )
thôi như vậy cũng vui để nay có chuyện
kể
khi chia tay ra về tôi nói với chị
Trương Vũ
chỉ còn mong sức khoẻ. còn gặp được
nhau là quý...
Virginia, October 30, 2014
[1]
Hoàng Khởi Phong tên thật Nguyễn Vinh Hiẻn
Khóa
15 trừ bị Thủ Đức , phục vụ ngành Quân Cảnh
Nhà
văn , nhà thơ đã xuất bản rất nhiều tác phẩm …
KHI ĐÊM XUỐNG LÀ KHI SÁNG SÀI GÒN
Vừa đọc xong quán nhạc trên đồi
của Thân Trọng Sơn trên blog PCH
nơi quán ấy có lần tôi đến
ôi đêm Đà Lạt. trèo lên rừng thông
ôi đêm Đà Lạt và tiếng đàn guitare
tôi có ghi mấy nét khuôn mặt Di An
khuôn mặt của một Juliette Greco
chỉ đọc Thân Trọng Sơn viết Edith Piaf
những giọng hát có cái gì rất lạ
làm xao xuyến. lặng hồn người
sáng thứ hai các bạn ngồi ở cà phê Bean
Sài Gòn đâu có chuông nhà thờ Đức Bà
nhưng nhìn chị Nguyệt Mai với áo nâu
hoa
tươi cười thật đẹp . các bạn gặp nhau
chỉ mới lần đầu. và củng có các người
tới sau mà Nguyệt Mai đã gặp từ năm trước
mừng đọc được bài Thân Trọng Sơn viết
về quán nhạc trên đồi thông khuất
chìm Đà Lạt
mừng nhìn các bạn cười vui giữa phố Sài
Gòn
cho tôi gởi lời thăm tất cả ai quen …
Virginia, November 16, 2014
KHI ĐỌC CAO THOẠI CHÂU TẢ CHUYẾN ĐI RẠCH
GIÁ
Nước biển mùa này rất xanh
( Cao Thoại Châu )
Người đi xe đò về Rạch Giá
gió biển xô đẹp quá căn nhà
căn nhà làm trên đất lấn biển
thương hải biến vi tang điền
làm tôi nhớ xưa đi Rạch Giá
cùng gia đình cưới vợ thằng em
cũng có lần về ngả Hà Tiên
thăm Tô Mặc Giang, người bạn thiết
chiều hai đứa ra thăm Mạc Cửu
khu mộ cổ. ngồi gió từ Campuchia
nay đứa ở ngoài vùng nhiều đảo
vui cùng con cháu ở
Hawaii
tôi thì ở nơi vùng
Đông Bắc
nước Mỹ này. tuyết
lạnh gì đâu
cuối tháng ba rồi
còn trắng xóa
không như Rạch Giá
biển xanh màu...
Virginia, March 26, 2014
THỬ
LÀM THƠ TÌNH THEO HOÀNG LỘC
gởi Hoàng Lộc phone thăm
khi chiều ngồi Starbucks
Nhớ chiều qua bến sông đò cũ
ở Ngã Ba Tuần. lau sậy cao [1]
gió thổi tóc bay. em chèo phụ
thuyền xuôi về. tình anh lao xao
Virginia, May 9, 2014
[1] Bến đò Tuần ở Huế , sau 75
giáo chức đi lao động trên núi
chiều có người đi đò về ...
SAU
MÙA ĐÔNG ĐI ĐÂU CŨNG THẤY SỬA ĐƯỜNG
Gửi
Hồ Đình Nghiêm
Tháng
năm nắng thắm rừng xanh lại
những
ngày đi trong màu xanh lá cây
những
ngày đi trong màu hoa rực nở
sau
mùa đông các toán sửa lại đường
đi
đâu cũng thấy đường đang sửa
toàn
xe cơ giới. nhẹ. nhanh làm sao
nghĩ
lại mới thấy thương mình đã gặp
một
toán người sửa đường trên B’lao
những
người sửa đuờng dùng tay bưng đá
đẩy
xe ba gác chất đầy gạch xanh
bạc
phếch áo quần. đầu che nón lá
mặt
che khăn. bụi nắng ôi chao …
lại
nhớ đến nhà thơ Hữu Loan thồ đá [*]
những
năm về Nga Sơn ở ẩn quê nhà
sáng
đi bộ nhìn đoàn xe sửa đường tân tiến
mà
thương quê mình. nghèo. sao cứ festival …
Virginia, May 8, 2014
[*] Hữu Loan (2.4.1916 – 18.3.2010)
Nga Sơn – Thanh Hóa
TRONG CƠN MÊ CHIỀU
Thức dậy, nắng vàng ngang mái nhạt
( Huy Cận )
Gởi Ngô Thế Vinh,
Trực bệnh viện ban phone thăm
trưa im vắng. chỗ tôi nằm góc quen
nắng xuân trải nhẹ bên thềm
như lay tôi dậy. con đường lặng im
con đường năm xưa bạn lên
cùng tôi đi suốt sau rừng nhớ không
cây anh đào nở nụ hồng
Phật ngồi vàng ánh. nhìn. lòng tôi yên
cám ơn giọng nói bạn hiền
qua cửa sổ nhỏ. thấy triền miên vui...
Virginia, April 9, 2015
MƯA XÁM
gởi
Nguyễn Xuân Thiệp,
Một
ngày mưa xám mù
nhớ
một điệu blues quen
tiếng
kèn đồng nhức buốt
Thiệp
ơi và Thiệp ơi …
tiếng
gọi nhau xa xăm
như
đâu từ Vương Phủ
mưa
kín mù sông Hương
Cồn
Hến mờ không thấy
một
ngày mưa rất Huế
lâm
râm và lâm râm
qua
ngồi Starbucks thôi
ngọn
đèn vàng đủ sáng
ngoài
kia mưa mù tăm
nhớ
bạn qua điệu nhạc
blues
B. B. King hát
tiếng
hát nghe rất xưa
cũng
đủ vừa thương nhớ …
Virginia, January 12, 2015
BƯỚC CHÂN VỀ CUỐI NĂM
gởi Trần Vấn Lệ
Tôi mãi mãi đang bước đi trên những bờ
này,
Giữa cát và bọt sóng.
( Kahlil Gibran )
Tôi thì mãi mãi đi trong cánh rừng
giữa lá khô và rêu xanh
chiều nay có chút mặt trời lên
cầm theo Kahlil Gibran ngọn lửa
vĩnh cửu
của Barbara Young, Đỗ Tư Nghĩa dịch
qua Starbucks ngồi đọc lại
như cứ đọc lại hoài Khúc Hát
Dâng Đời [1]
của Tagore. Chính lệ đất đã giữ
nụ cười nàng tươi thắm
Lệ đất nghe hay như Trần Vấn Lệ
muôn trùng là thơ muôn trùng là nỗi nhớ
cám ơn anh nhắc núi Đôi, tôi cũng từng
đã đọc :
Lối ta đi giữa hai sườn núi
Đôi ngọn nên làng gọi núi Đôi
Em vẫn đùa anh: sao khéo thế
Núi chồng núi vợ đứng song đôi …[2]
ở Đàlạt có núi gì anh Lệ, trông xa như
đôi vú xuân thì
tháng tôi về đúng mùa quỳ vàng dại, trời
hết mưa.
nhìn núi thắm hơn, và rừng thông xanh
vi vút bên đèo
cố tìm lại, lối đi mòn đã mất, lối tắt
về qua xóm Hai Bà Trưng.
chiều cuối năm chút mặt trời lặn mất
bước chân về nghe mấy nhịp tàn phai …
Virginia, Dec. 28, 2013
[1] Khúc Hát Dâng Đời - Tagore , bản dịch
của Phạm Hồng Dung Phạm Bích Thuỷ - Nguồn Sáng xuất bản, Sàigòn 1971
[2] Núi Đôi, 1956 - thơ Vũ Cao ( 1922-
2007 )
ĐOẠN GHI GỬI HOÀNG XUÂN SƠN
Quặng mỏ bạn gởi cho [1]
tôi lấy gì khai thác
với hai bàn tay không
ngồi giữa chiều mưa tạt
mưa tạt vào garage
đang vẽ hoa xương rồng
nhớ những ngày mới qua
bạn gởi thư nồng thắm
một tình bạn Quán Văn
tiếng đàn thùng rất ngọt
bạn đệm Khánh Ly hát
ôi một thời sinh viên
quặng mỏ bạn gởi cho
tôi để dành khai thác
bụi quý bông hồng vàng
Paustovsky rất thích [2]
chiều vẽ chiều tối mịt
mưa dứt ngày nắng hanh
ghi mấy hàng chọt chẹt
gởi cho Hoàng Xuân Sơn
Virginia, June 3, 2013
[1] giờ này. quặng mỏ
thơ Hoàng Xuân Sơn ghi gởi DC
trên blog Nguyễn Xuân Thiệp
[2] đọc lại Bông Hồng Vàng, K.
Paustovsky (1892-1968 )
The Golden Rose, bản dịch từ tiếng Nga
của Kim Ân
ĐOẠN GHI GỬI NGUYÊN MINH
KHI MÙA THU Ở VIRGINIA BẮT ĐẦU TÀN TẠ
Mấy hôm nay ở nhà cô em tại San José
lo làm Quán Văn 34. Nhắc gởi bài cho kịp
nhớ bạn nhiều lắm … gởi bài gì đây khi các
bạn đã đi ráo trọi. để lại những rừng
lá vàng
ở Xứ Tình Nhân này. Nay đã rụng gần hết
lá
nhìn cây bắt đầu trơ cành buồn vô cùng
gần đến tháng Chạp. mùa của những lễ hội
mùa của Đêm Thánh Vô Cùng. Lò sưởi
sẽ được đốt lên. Ngoài trời tuyết trắng
rơi …
mười năm trước còn ra cào lá. Đứng ngu
ngơ
giữa sân nhớ bạn. nhờ cánh nhạn đưa tin
mười năm sau. Nay không ra cào lá nổi
chân tay đã yếu. lạnh và gió. Lạnh ơi
gió ơi.
Gió đừng quất tôi ngã. Gió của Yves
Bonnefoy
gió của Saint-John Perse. Gió của
Bùi Giáng
Đi về với gió du côn
mở oing bão xuống cõi tồn sinh phai
tính lại đã hai lăm năm sống ở miền
đông này
qua bao mùa đổi thay.qua bao mùa lá rụng
và dòng sông Potomac vẫn không ngừng
trôi
các bạn vừa đi qua
con sông đó. Con sông
sẽ mang tên chủ đề
cuả Quán Văn sắp tới?
Và đừng quên căn
nhà của Nữu ở Spingfield.
Sáng dậy Elena pha
cà phê thơm phức.
Nhớ căn nhà có sân
dốc xuống của Thiện ở Paris
nhớ Chu Trầm
Nguyên Minh không còn nữa …
cánh rừng Scibilia
sau nhà Phạm Cao Hoàng
cánh rừng Natick
ngõ vào xóm tôi luôn nhớ các ban.
Virginia, November 6, 2015
ĐOẠN GHI GỬI HUỲNH HỮU
ỦY
CÁM ƠN NHẬN SÁCH MỚI
Rất vui và xúc động
nhận được
sách mới : Mấy
chân dung văn nghệ hiện đại
do Văn Mới ở Cali
vừa in xong
mở bao bì ra xem
qua ngay
lúc đó tôi đang vẽ
cái chân dung Bửu Chỉ
với ly cà phê, ly
cà phê như sắp rơi
xuống vực sâu, màu
trắng titane đắp dày.
Huỳnh Hữu Uỷ một
tác giả tôi hằng yêu thích
khởi từ đường
bay của nghệ thuật trên Văn
số 93 năm 1967 chủ
đề viết về hội họa
anh ghi đầu bài
câu của Léonard De Vinci:
Cosa bella mortal passa, e non d’ arte.
và trong phần P.S. viết thêm:
Đường bay nghệ thuật là đường bay của
loài chim
phượng hoàng dẫn về ngôn ngữ nguyên thủy
( ursprache: langage original ), dẫn về
ngôn ngữ
sâu thẳm nhất trong không cùng.
…
Vô ngôn là trực giác và yên lặng
như lời tiên tri của chàng trai
tài hoa năm hai mươi tuổi
là anh, để hôm nay đây người vẽ tranh
đã già là tôi
( và anh cũng không còn trẻ nữa )
có lúc vung mảng màu như vô ngôn
sống những tháng ngày tịch mịch và lặng
thinh
cám ơn cánh rừng con đường mòn tiếng
còi tàu...
ôi đất đá ôi những ngọn lửa sâu thẳm từ
Huệ Năng
từ Ma Ha Ca Diếp
.ôi Huỳnh Hữu Uỷ.
thật tuyệt vời, vẫn
một tài hoa ấy một thẩm mỹ hiếm quý ấy
cho tôi như được
nhìn thấy lại
những ngày xưa cũ
Huế, Sài Gòn, Đà Lạt … và Hà Nội
với Bùi Giáng,
Viên Linh, Nguyễn Đức Sơn,Tuệ Sỹ,
Hoàng Cầm, Quang
Dũng, Hữu Loan, Nguyễn Đình Thi
và Đỗ Long Vân…đều
là những tài năng rất đặc biệt,
cũng có thể nói là kiệt xuất hoặc lỗi lạc.
như anh viết trong lời đầu sách
cám ơn anh cám ơn những chân dung văn
nghệ mà tôi đã gặp …
TRƯA GHÉ NHÀ NGUYỄN MẠNH HÙNG
RỒI RA SÀI GÒN QUÁN
Mùa lạnh chim thiên về nhiệt đới
Ta buồn thiên xuống đáy ly con
( Viên Linh – Thuỷ Mộ Quan )
Gặp nhau vẫn vài ba người bạn
nhân có Viên Linh từ Calif. lên
tác giả Thuỷ Mộ Quan vẫn vậy
có hồng hào hơn từ khi mổ tim
và tác giả Khói Hồ Bay tóc trắng
màu lau theo gió cũng bay về
bạn vừa đi Las Vegas chơi golf
mới từ Calif. về hôm qua
và Bá Tước của chúng tôi vui
pha cho mỗi người tách cà phê đẹp
mở cho xem những điệu flamenco
ôi robe đỏ màu son tươi trẻ
Nguyễn Minh Nữu mời ra Sài Gòn Quán
cụng ly nhau chai vang vừa đủ ngon
và như thế xem như rất vui
những người bạn lại cà kê chuyện vãn …
Virginia, December 19, 2014
SÁNG
TỬNG BƯNG
GẶP
KHUẤT ĐẨU TRÊN KHÔNG GIAN ẢO
Sáng tửng bưng dậy check “meo”
nhìn mấy nét Đỗ Hồng Ngọc
vẽ Khuất Đẩu par mémoire
nói chịu khó xem, thì chịu khó
với mái tóc bồng phiêu lãng
nhớ câu nhạc gì có phiêu lãng
giang hồ, chị Huyền Chiêu thế
nào cũng biết. cám ơn chị vừa
rồi gởi cho nghe chị hát qua
link mà tôi không biết cách
mở. phải chờ con đi họp xa về
mới nhờ được. nghe chậm thôi…
trở lại cái chân dung Khuất Đẩu
sáng tửng bưng chưa rửa mặt
đánh răng súc miệng đã hí hửng
xem như hí hửng đọc truyện anh
hồi mới đăng lần đầu trên TQBT
sau đó được gặp và quen nhau
hai lần đều ở Thân Trọng Điền Trang
Đà Lạt. ở cái con dốc sâu đi xuống
đi lên đều thật khiếp. nhưng đẹp.
nên còn nhớ mái tóc bạc phiêu bồng
đôi mắt đăm chiêu nhìn xuống vực sâu
mắt đầy dấu chân chim thời gian
đôi mắt tinh xảo nhìn thấu ruột gan
để viết nên những nhân vật ẩn dụ
Dương Nghiễm Mậu rất nể
tôi thì xem anh như Gabriel G. Marquez
dù ông này mới chết. đã có người thương
người ghét. nói ông bạn thân Fidel Castro
Khuất Đẩu ở Ninh Hòa heo hút
chắc chẳng thân ai làm ông lớn chính quyền
sáng tửng bưng nhìn dessin Đỗ Hồng Ngọc
thấy ra Khuất Đẩu. khuôn mặt đăm chiêu
rất thơ mộng. giang hồ, dân chơi cầu ba cẳng
mong gặp lại nhau sang năm ăn nem bún Ninh Hòa.
Virginia, June 6, 2014
CÂY LÁ CHIỀU MƯA NHỎ
gởi
Nguyễn Âu Hồng
Và
ngày chủ nhật qua
mưa
buổi chiều rất nhỏ
bãi
cỏ vừa cắt xong
lần
này con trai cắt
chim
thích bay về nhặt
những
gì dưới cỏ sâu
mưa
như là mưa ngâu
lá
cây vàng đã rụng
chiều
dừng bên thung lũng
mấy
cây thông như quen
phất
phơ từng cánh mỏng
trái
thông khô nằm im
nhớ
ngày xưa thích lượm
về
để trên mặt bàn
nhớ
ngày xưa Đà lạt
nhớ
ngày xưa trên Dran…
Virginia, August 11, 2013
SÁNG CHỦ NHẬT CÙNG PHẠM THÀNH CHÂU
Cám ơn Phạm Thành Châu
tặng Lời Tỏ Tình. Tập truyện
thứ tư vừa in xong. Nhà văn
này tặng sách mà không ký tên
nhà văn này không ra mắt sách
vậy mà in bốn tập truyện. không
lỗ vốn. anh có cách của anh. Tự
gởi bán qua điện thoại. qua thư
và gởi sách trước trả tiền sau
truyện anh ai đọc cũng tưởng thiệt
và ai đọc cũng ưng đọc tiếp
như một người bạn nói anh : vua phịa
tôi quen anh như vậy cũng đã lâu
từ những năm bảy mươi ở Huế
anh ra làm phó quận Phong Điền
rồi Phú Vang. Rồi cưới vợ Huế
nay là nhà xuất bản Hoàng Thị Thuỷ
chị cũng biết anh viết truyện như thật
chứ không có cô nào. Tôi vẫn thích
buổi chiều ở thị trấn Sông Pha …
tôi đã ngồi bên xe anh chở bao nhiêu
lần. bao nhiêu lần nói chuyện cùng anh
thấy anh là một người bạn hiền từ
bây giờ sống một cuộc sống ung dung
nhà văn như anh cứ thẩn thơ không nhớ
sống rất rộng lượng hay giúp đỡ bạn bè
sáng nay lại ngồi bên anh. Một sáng đẹp
trời
anh đưa cuốn sách vừa ra tôi nói anh ký
tặng.
Virginia, January 25, 2015
(*) Phạm Thành Châu sinh năm 1942
tại Hội An, Quảng Nam. Tốt nghiệp Đốc Sự Học Viện Quốc Gia Hành Chánh Sài Gòn.
GỬI NGUYỄN QUANG CHƠN
KHI ĐỌC ĐOẠN THƠ VÀ XEM KHUÔN MẶT… LEM
LUỐC
Hơn
ba giờ khuya thức dậy
chuyện trò cùng Dũng ở San Jose
bên ấy mười hai giờ khuya...
đọc đoạn thơ và xem Chơn vẽ
khuôn mặt mình như thực
như mộng. nhưng... không lem luốc
chỉ thoáng buồn qua tuổi sáu mươi
tuổi ấy còn rất trẻ
hãy làm tiếp những việc mình yêu thích
còn đi được nhiều nơi thì đi
như bạn vừa đi nhiều nơi với Tâm về
nói nhớ con thế nào cũng qua thăm
không như tôi đi chemo hàng tuần
cả năm nay vô ra nhà thương chữa bệnh
may là tôi còn rất tỉnh, vẫn qua Starbucks
ngồi. đêm vẫn gõ cho có tiếng động ...
gần bốn giờ khuya rồi
nằm chờ sáng
khuôn mặt Chơn tôi nhìn phúc hậu
hơn bao giờ.
khi hơi rượu độc ẩm đã lặng chìm
để lên men tình bạn ...
Virginia . April 24, 2015
VÀ
MỘT BUỔI GẶP GỠ ĐÔNG VUI
TRƯA
THỨ BẢY Ở NHÀ TRƯƠNG VŨ
Voilà les fruits dont nous nous sommes
nourris sur la terre
Này những trái cây óng ả
Từng nuôi ta trên mặt đất rạng ngời
Kinh Koran
(Bùi Giáng dịch)
Một bạn nào đó nói, các buổi gặp gỡ khác
càng ngày càng ít người thì ở Trương Vũ
càng ngày lại càng đông. thật vậy. vẫn
chiếc
bàn thật dài trải khăn trắng đầy thức
ăn
ngoài món ăn của gia đình. mỗi
người còn
đem tới vài ba món tủ. ăn làm sao hết
đặc biệt hôm nay có món pasta Ý chính cống
do Elena Trương nấu thơm ngon với
cheese.
những miếng thịt bacon vụn. vài cọng
rau
xanh điểm xuyết trên mặt cho đẹp. thật
tuyệt
Cúc Hoa và Thiên Kim có bánh hỏi bò lá
lốt
xôi đậu phộng gói lá sen với thịt gà nướng
Kim Mai thì gỏi tôm thịt.bánh mì bò kho
Nguyễn Thị Thanh Bình. cá samon sốt cà
chua
Phạm Nhuận luôn với trái bơ xẻ đôi nhồi cua
ăn với cá samon hung khói cùng salade bổ
dưỡng
tôi không biết làm gì hết. chỉ biết thưởng
thức
chỉ biết đó là dưỡng chất trần gian như
trong
Les nourritures terrestres của André Gide
Bùi Giáng dịch tuyệt
vời nói về các thứ rau quả
các thức ăn đã
nuôi chúng ta trên trần gian này.
cũng như Nguyễn Thế
Toàn, chiều ăn no nê
là lăn ra ngủ ngay
rồi dậy lại sau. tính tiếp
như Gide viết : Je
me couchais après le repas,
je me dormais, je me réveillais plus las encore...
tôi vừa thức dậy
lúc nửa khuya sau giấc ngủ ngắn
ngồi gõ mấy dòng
ghi buổi họp mặt đông vui
khi trưa nay. với
các bạn từ Sài Gòn qua như
Nguyên Minh nhà
văn chủ biên nhóm Ý Thức
xưa. nay là chủ
biên Quán văn. Đoàn Văn Khánh
nhà thơ với những
bài hết sức trữ tình
cặp đôi hoàn hảo Elena -Trương Văn Dân
ngồi xa nhau năm
phút là nhớ ...
vời những tập truyện
gây nhiều tiếng vang
thật tốt đẹp trên
các trang mạng gần đây
Thân Trọng Minh -
Lữ Kiều người
bác sĩ chuyên tim
mạch. tài hoa. dấn
thân hết mực cho
văn chương nghệ thuật
bạn từ các tiểu
bang khác tới - từ Boston
có anh chị Trần Hữu
Thục còn lấy tên
Trần Doãn Nho. tác
giả tập sàch Ẩn Dụ
mới ra. một biên
khảo nhận định về
mỹ học văn
chương công phu giá trị
anh chị Lữ Quỳnh từ
San José cũng mới
in xong tập thơ Mây trong những giấc
mơ
mở trang kinh chỉ thấy mây
thiền tâm thanh tịnh niệm ngay di đà
và Phạm Nhuận người thi sĩ phiêu bồng
ấy đã ngồi thiền. nhập định. từ lâu nay
năm mươi năm mới gặp lại Thân Trọng
Minh
hai gia đình ở gần nhau phía Đập Đá - Huế
trưa nay ở Virginia đến dự còn có Đinh
Từ
Bích Thuý một luật sư, một cây viết
về
nhận định văn chương thật hay và sâu sắc
Phùng Nguyễn vừa về California lên …
Nguyễn Tường Giang tác giả Khói Hồ Bay
Nguyễn Đình Vinh nguyên trưởng
ban
Việt Ngữ đài VOA.. Phạm Cao Hoàng
Nguyển Minh Nữu - hai nhà thơ nhà văn
được xem như hai cột trụ của những cuộc
họp mặt nơi này. và chàng trẻ tuổi kỹ sư
Nguyễn Quang - một tâm hồn nhạy bén
trước các vấn đề bàn luận....còn ai nữa
không nhớ hết. chỉ nhớ giọng ngâm
thơ
điêu luyện đầy sâu lắng của chị Bạch Mai
luôn cám ơn tấm lòng anh chị Trương Vũ
đã dành cho bạn bè một nơi gặp mặt
đầy
không khí ấm cúng.
như một salon littéraire
của những chiều cuối
tuần Virginia thơ mộng.
Virginia, October 24, 2015
ĐOẠN
GHI ĐÊM CENTREVILLE
“Thoáng hiện em về trong đáy cốc
Nói cười như chuyện một đêm mơ “
Quang Dũng
Tôi biết vì sao anh vẽ ly thuỷ tinh
vẽ những viên cuội như có linh hồn
sao chiều nay gặp nhau nhà Phạm Cao
Hoàng
Centreville mà như ngồi ở Harvard Square
tiếng chim báo mùa xuân đã về
bình hoa tulipe màu vàng chanh
giọng ca Phong một thời Đàlạt
những cánh hoa phù dung buồn
ru người con gái ngủ yên bên Hồ Than Thở
mây trên núi đôi buổi chiều bay thấp xuống
không có bước chân ai về trên đồi thơm
(*)
đánh thức những vì sao
đánh thức vầng trăng khuya
trên những mái nhà nguyện cổ Domaine de
Marie
hay chuông ban trưa Nhà Thờ Con Gà
đôi má ửng hồng áo len xanh
nụ hôn đầu dấu duới hàng hoa
mimosa
Tôi biết vì sao anh vẽ ly thuỷ tinh
vẽ những viên cuội như có linh hồn
viên cuội trắng của tôi thời trẻ dại
thuỷ tinh buồn thoáng hiện bóng ai xưa
…
Virginia , February 28 .2011
(*) ĐÀ LẠT, GiẤC MỘNG TRÊN ĐỒI
THƠM, ca khúc Nguyễn Trọng Khôi viết tặng riêng cho Đinh Cường
NHÌN
TRĂNG TO.
NHƯ
SÁNG SOI TÌNH BẠN.
thay lời cám ơn Trần Hoài Thư - chị Yến
Phạm Cao Hoàng - Cúc Hoa
anh Khanh - chị Nguyệt Mai. và Giang
Tôi về đầu ngõ trăng to lắm
nhìn trăng như thấy bóng mẹ về
mẹ ơi con có món quà hay lắm
con khoe với mẹ nè nghe
có gì cao quý hơn tình bạn
các bạn vừa gom in cho tập thơ
cào lá ngoài sân đêm và tranh
mà con không hề hay biết trước
như ngày xưa mẹ gởi cho màu
mấy ống sơn dầu mẹ làm sao biết
những ngày Huế lụt có người đưa
những ngày con vẽ
hoài. con vẽ...
như hôm nay có bạn
ở xa về. và
bỗng nhiên trao
món quà quá đẹp
làm sao. con biết
nói năng chi
nhìn trăng to. con chỉ biết thầm
thì
bạn. đôi khi như mẹ hiền cao quý...
Virginia, January 18, 2014
TỪ
TRƯA TỚI CHIỀU Ở NHÀ TRƯƠNG VŨ
Như vậy là một ngày Chủ Nhật hạnh phúc
gặp nhau và nói cười cùng nhau, còn chi
hơn
Trương Vũ có món quà quá bất ngờ làm
tôi cảm động, hoàn thành bức chân dung
tôi sáng sớm nay, ôi nụ cười và ánh mắt
ôi tình bạn từ bốn mươi năm. mới nhìn
ra
ngồi uống những ly rượu vang ngon, thật
ngon
một bàn dài bạn bè quý mến, nhắc lại những
tờ báo đã không còn Văn Học , Hợp Lưu …
bao nhiêu cây viết đã xuất phát từ các
sân chơi đó
giữa một không gian tranh đấy ắp sáng tạo
những chân dung là những cách nhìn biến
ảo
trên từng khuôn mặt. tôi nhìn ra bạn
tôi
Phạm Nhuận - thi sĩ phiêu bồng thuở trước
.
nhớ không Trương Vũ hàng ngàn cây phượng
bạn về lại Nha Trang thăm đã mất dấu
không còn
nay còn chúng ta như dăm ba cây sót lại
ngồi với nhau suốt buổi chiều nay. mà
nướcmắt …
Virginia, Sept 20, 2015
VÌ SAO ĐỨNG NGẨN NGƠ
KHI MỘT ĐÊM TỐI THÁNG 11
TRỞ LẠI ĐƠN DƯƠNG
Gởi Nguyễn Dương Quang
và Nguyễn Sông Ba,
Vì sao nhớ hoài về Đơn Dương
vì nơi ấy có phố rất buồn
nơi ấy có nhà bưu điện nhỏ
gởi bao nhiêu lá thư dễ thương
người ra gởi ấy nay không còn nữa
còn nghe những tiếng hát muôn trùng
còn đây xanh mướt rừng dương xỉ
dưới trăng mờ ôi trăng Đơn Dương
vì sao cứ nhớ thời tuổi trẻ
tuổi cuồng si say đắm không ngờ
ví dụ như người nhạc sĩ ấy
chụm tay che ánh nến viết lời ca
ví dụ người bạn ngồi bên vẽ
khi vượn kêu mới biết quá khuya
đêm hôm khuya khoắt hai người bạn
co ro nằm giường gỗ hẹp hai bên ...
Virginia,April 17, 2014
VÀ ĐI ĂN CƠM CHIỀU CÙNG
PHẠM CAO HOÀNG VÀ NGUYỄN MINH NỮU
Vẫn ghé khu đại học
quán quen ngồi cùng nhau
nhắc vài chuyện xưa sau
một thời văn nghệ tỉnh
những ngả đường Bình Định
những góc phố Tuy Hòa
bao nhiêu là dâu bể
thì cũng vui thôi mà ...
mong gặp thăm bạn cũ
một thời làm báo Văn
nay còn chi nói nữa
tóc bạc trắng phù vân
bệnh hoài không bớt bệnh
thả trôi mình trên sông …
Virginia, July 2, 2014
VẪN NỬA KHUYA VÀ NỖI NHỚ
Ra nỗi nhớ còn buồn hơn cái chết
( Nguyễn Quang )
Bốn người bạn già ghé ăn cơm trưa
nơi nhà Quang với món nước mắm kho
quẹt do Trang kho có tôm khô là chính
mặn mà với chén cơm trắng nóng hổi
như còn thơm mùi vị quê nhà mùa đông
Hà Nội – Huế hay – Sài Gòn… qua
đây
có lúc nhớ lại. làm sao không nostalgia
làm sao không nhớ những chiếc bánh căn
làm sao không nhớ mấy con tu huýt đất
vừa rồi Nguyệt Mai tìm hình chiếc xe đạp
đẩy bán kẹo kéo trên net mà không thấy
giá có tấm hình chụp Trần Hoài Thư
đội chiếc mũ rơm đẩy chiếc xe đạp cũ
leng keng rao cà rem đây… ở Cần
Thơ
hỏi sao không nostalgia. Như Van
Gogh
vẽ đôi giày sờn. bới khoai tây cho kẻ
nghèo
và Nguyễn Quang thời
trai trẻ hiện sinh.
Rồi trách mình sao không là Van Gogh
đốt mặt trời bằng đoá hướng dương
Phạm Công Thiện
còn cho nổ tung mặt trời
vẫn nửa khuya thức
dậy. với bao nỗi nhớ bè bạn
như khi trưa
Trương Hồng Sơn kể Nha Trang mùa
biển động sóng
tràn lên tới ngã ba nhà bưu điện
nơi gần nhà chị
Trương Thị Thịnh ở…
và tháng mười Nguyễn
Mạnh Hùng đang lang thang
mùa thu Hà Nội.
tìm đường Trịnh Công Sơn chưa ra …
Virginia , October 12, 2015
TRƯA GẶP BẠN Ở NHÀ TRƯƠNG VŨ
Lâu ghé lại, choáng ngợp tranh
Trương Vũ vẽ nhiều quá. Trịnh Cung nói
Trương Vũ nhắn thêm Nguyễn Đình Vinh
ba người bạn học cùng nhau từ lớp ba
ở Nha Trang. hơn nửa thế kỷ. cùng lớp
thời trung học Võ Tánh với Nguyễn Đức
Sơn
nên nhắc về Sơn Núi miết. trưa nay có
Phùng Nguyễn. Phạm Cao Hoàng .
Nguyễn Minh Nữu .Nguyễn Thị Thanh Bình
thì lúc nào cũng vậy. hẹn mười một giờ
trưa
mà năm giờ chiều chưa tới. đúng là :
Người có khi mờ như sương trắng
Mờ như chưa đụng đã hương tan [1]
Trên đường về đi cùng xe Nguyễn Minh Nữu
chở
Phạm Cao Hoàng hỏi Trịnh Cung anh làm
bài thơ Cuối Cùng Cho Một Tình Yêu
là cho ai
tác giả trả lời không cho một ai mà chỉ
là sương khói
tình yêu thời trẻ nhiều khi chưa nắm
bàn tay
sau đó Trịnh Công Sơn phổ nhạc thành ca
khúc thật hay
nhưng biết nói sao. tình bạn có khi chừng
sứt mẻ
chỉ vì chữ nghĩa không đâu. bút sa gà
chết
trưa nay chị Sơn nói với Trịnh Cung
thôi đừng
đụng đến ai. chỉ lo cho mình và tác phẩm...
mừng bạn sắp đưa vợ con qua ở Mỹ
mừng bạn có nhiều tác phẩm mới, trong
đó
có tập tranh Cây Sồi..vẽ hồi năm ngoái
Cây Sồi già hằng trăm năm. tình bạn bao
năm …
Virginia, June 8, 2014
[1] Chiêm Bao - Nguyễn Thị Thanh Bình
Trốn Vào Giấc Mơ Em , thơ. Thanh Văn
1997
NỬA
KHUYA XEM TRANH SƠN DẦU
LỜI
BUỒN THÁNH CỦA ĐỖ TRUNG QUÂN
VỪA
POST TRÊN MẠNG TIỀN VỆ
Khuya nay xem tranh Lời
Buồn Thánh [1]
của Đỗ Trung Quân trên mạng tienve.org
sao mà nhớ Sơn nhớ chiều trên căn gác ấy
phía sau nhà đường Nguyễn Trường Tộ -
Huế
nhìn xuống là những mái tôn bên trại gia binh
chiều Chủ Nhật tiếng chuông nhà thờ Phú
Cam
bên kia sông đổ. trời mây mù như mùa
đông về
mưa nhẹ hạt. long lanh trên hàng cây
long não
đâu có dáng ai về mảnh mai với tà áo lụa
vàng
bạn rồi cũng ra về. về phía mấy cổng
thành ấy
mùa này hoa muối nở. rụng tím con đường
khuya
những chiếc am và những đốm nhang lập loè
Đỗ Trung Quân là một thi sĩ lời thơ như
lời nhạc
nay xem bức tranh mới post làm
tôi xúc động
giữa khuya với cây thập tự đen. những
chiếc thang
trong không trung. làm nhớ Ladder to
the Moon [2]
của O'Keeffe với không gian tranh màu
turquoise
tôi yêu mấy ô vuông màu lục biếc ấy
trong bố cục
tranh Đỗ Trung Quân. những nét xước tài
hoa
của một tâm hồn thi sĩ. ngợi ca Lời
Buồn Thánh.
Virginia October 10, 2015
[1] Tên một ca khúc Trịnh Công Sơn 1959
[2] Tên bức tranh của Georgia O'Keeffe
1958
KHI CHIỀU PHẠM NHUẬN PHONE THĂM
Chim về. rừng động. chiều se
nghe trong tịch lặng. tiếng gì như Kinh
nhớ xưa. bạn quá phiêu bồng
mà nay đắc đạo. tận cùng Lửa Thiêng…
Virginia, March 31, 2015
SÁNG QUA STARBUCKS NHỚ LỮ QUỲNH
Sáng
mưa tuyết nhẹ
qua
Starbucks
nhớ
bạn khi nhìn
chim
nhạn bay
nói
là chim nhạn
cho
gần Tết
tháng
Chạp buồn không
Quỳnh
ơi …
tháng
chạp Huế
mưa
phùn và lạnh
đi
xa mới nhớ
cầu
Tràng Tiền
cầu
hẹp. qua sông
gió
lộng
và ai vin tà áo bay
chúng ta hay sống
vì kỷ niệm
còn luôn nhớ
thuở hàn vi
mặc ai. tuổi già vẫn điệu
mình
chỉ mong an nhiên …
sáng
ra Starbucks ngồi
nhớ
bạn
trời
mùa đông
mây
cứ xám mù
khi
nào gặp lại
uống
cốc rượu
như
hôm sinh nhật
Nguyễn
Xuân Hoàng
ôi thời gian qua mau quá
mới đó mà đã như xa
thương bạn. chúng ta còn lại
hay hỏi thăm về sức khoẻ nhau …
Virginia, January 26, 2015
ELENA VÀ SANTA ANA…DÔ...DÔ...
Elena phone từ
Santa Ana nói hôm nay
lên lại San José.
Elena nói nhớ lắm nhớ lắm
Elena và Trương
Văn Dân lần đầu qua Mỹ
rong chơi miền
Đông miền Tây. uống rươu
chát đỏ California
nhớ chát đỏ Pháp. Ý
bờ biển và núi non
nơi này đẹp. xe đò ghé
rest area có nơi có cà phê Starbucks ngồi
đi xe đò Hoàng vui. xuống đứng duỗi tay
duỗi chân. hít thở không khí núi đồi
mênh mông
lấy gói xôi hay ổ mì thịt ra ăn. nhớ
Sài Gòn
xôi bắp gói lá chuối. hàng mì thịt ở chợ
Cũ
bến xe miền Đông chen chúc đầy người
đi qua Dầu Giây từng rổ ổi xá lị trái
to. xanh
và bưởi Biên Hoà. chôm chôm từng chùm
mọng đỏ. Elena qua
Cali. cũng không thiếu
gì những trái cây
đó. mùa này nhãn, mít tha hồ
dô, dô... và nắng
Cali vui trên mỗi bước chân đi.
Virginia, November 8, 2015
GẶP LẠI NHỮNG NGƯỜI BẠN TỪ XA VỀ
NHƯ GẶP LẠI DÒNG SÔNG MÁT TRONG
Gặp lại những người
ban từ Sài Gòn qua
hai nhà văn tôi
yêu quý Elena Pucillo Truơng
với tác phẩm Một
Phút Tự Do gồm những
truyện ngắn và tuỳ
bút nắm bắt các khoảnh khắc
của đời sống. nói
lên tính tự do của con người
Trương Văn Dân viết
về Kiệt Tấn lột tả được
tình cảm chân
thành nên Kiệt Tấn như gặp phải
người đồng điệu.
Kiệt Tấn nhà văn của lớp lớp phù sa
những mảnh đầt dày
của một tình yêu nồng cháy
Bàn Tay Nhỏ Dưới Mưa là tập truyện của Trương Văn Dân
được nhiều độc giả
đón nhận. nhiều bài phê bình ngợi ca
nhân vật tên Gấm
cũng lạ. tôi sẽ lần theo nhân vật này
tìm ra cốt chuyện
của bạn. người bạn hiền từ. luôn ngồi
cạnh dịch ngay ra
tiếng Ý từng câu bạn bè nói cho vợ nghe
Nguyên Minh lần
này trông tươi tắn khoẻ hơn lần trước
người chủ biên
không mỏi mệt. từ một thời lẫy lừng Ý Thức
và nay Quán Văn.
đã ra đến số 33. Rừng thu lá bay. 9 - 2015
những số đặc biệt
về Nguyễn Đức Sơn, Bửu Ý...rất hiếm có
và gặp lại người bạn
thiết của tôi từ thời còn làm trưởng khoa
tim mạch bệnh viện
An Bình. nhớ mãi đêm cùng Thái Bá Vân
và Trịnh Công Sơn
vào văn phòng uống rượu đến gần sáng...
Thân Trọng Minh
hay Lữ Kiều là một. một tác giả của những
vở kịch lạ. những
truyện và những bài thơ của một thời nhỏ bên
dòng sông thơm ngát đến thời sau ngày ngừng chiến tranh
Chàng lãng tử của thời gian. như Nguyễn Thị Khánh Minh viết
Lữ Kiều bạn thiết
của tôi. người không nguôi ám ảnh về màu sắc
sáng nay chàng tặng
tôi bức tranh mới nhất đem từ Sài Gòn qua
nói các bạn cùng
ký tên ở mặt sau làm kỷ niệm với các chữ ký
cùa Elena, Trương
Văn Dân, Như Sương , Võ Văn Hào,
Phạm Cao Hoàng ,
Nguyễn Minh Nữu …và còn gỏi tặng CD
chứa một ngàn bức
tranh đã vẽ. tôi thật ngỡ ngàng. khâm phục.
Sáng nay gặp lại
các bạn như gặp lại một dòng sông mát trong.
Virginia, October 22, 2015
BIỂN HÁT
gởi Nguyễn Thị Khánh Minh
thay bó hoa mừng thi sĩ
chợt
nghe như trong lòng
biển hát
(Nguyễn Xuân Thiệp)
Nhớ loáng thoáng đọc
đâu đó:
em đã đi lại được… sau khi mổ
hình như chị tỏ bày nỗi vui
cùng với bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc
sau một tháng nằm
bệnh viện
tôi cũng đã vô ra đó. yêu và sợ
bác sĩ y tá bên này quá dễ thương
nhưng sợ đụng vào mình dao kéo
nay dao kéo đã mổ
xong chị
hình như là về mấy khớp xương?
tôi không biết rõ, chỉ nghe chị
đã đi lại được là vui là mừng
không như Nguyễn
Xuân Hoàng
mổ rồi mà vẫn còn đau lắm
nay Hoàng đi phải chống nạng
đôi khi té . Vy đỡ dậy không nổi
thương quý sao những
bạn văn
thương quý sao căn nhà ngói đỏ
và nhà thơ Nguyễn Thị Khánh Minh
với ký ức của bóng. đang mong chờ
đọc lại những giấc
mơ của chị như
nghe biển hát. hàng thùy dương reo
và chị nhớ thêm vào tranh Chagall
để thấy chút gì nỗi đau và hạnh phúc…
mừng chị. sáng mai
dậy sớm ngồi gõ
chữ còn trong veo như những hạt sương…
Virginia, May 30, 2014
KHI NHẬN @ HUY TƯỞNG CHIỀU NAY
Gom mây xây tổ trên trời
Mai lên trú ngụ tuyệt vời biết bao
(Huy Tưởng)
Vô ra bệnh viện hoài hoài
làm thơ cho cái hình hài lụy đau
nhận thư. chia sớt cho nhau
mới hay bạn cũ trên đầu ngón tay…
đi cùng Như Hạnh trưa nay
vẫn ra Starbucks uống cà phê đen
nhớ sao quán nhỏ. mái đình
nhớ sao Bùi Giáng thình lình múa may
bạn gom mây. cái sự này
nghe như phiêu hốt tỏ bày cùng ta
càng ngày càng vỡ lẽ ra
có. không, không. có thật là thiên thu …
Virginia, May 8, 2015
NGỒI HÍT VÔ THỞ RA
Gởi Duyên và Tùng,
chút gì của nắng
một
chút gì của mưa
ngày
qua và tháng tới
thời
gian ơi. buồn chưa
chiều
đi vàng lá rụng
xanh
rêu bám vệ đường
chân
mình còn bám đất
còn
nghe chim hót vang
cơn
mưa đá sẽ tới
từng
hạt trong từ trời
như
những giọt nước mắt
gởi
xuống trần gian thôi
chiều
nay không tưới cây
vì
tin cơn mưa tới
chỉ
bốn mươi phần trăm
có
khi mưa không nổi
ầm
vang từng cơn giông
suốt
ngày như nắng lửa
suốt
ngày không vẽ được
ngồi.
hít vô. thở ra…
Virginia, September 6, 2014
ĐÊM DỰ RA MẮT SÁCH LÃM THÚY VỀ
Với tôi ai thương yêu mẹ là anh hùng
chiều với Từ Mẫu nhà thơ Lãm
Thuý [1]
là anh hùng thôi. cô con gái út lên giới
thiệu về mẹ thật hay. cảm động thấy
nhà thơ đứng bên hai cháu ngoại nay
đã lớn. từ ngày người con gái đầu mất...
hỏi làm sao không anh hùng khi một
tập thơ dày hơn bốn trăm trang dành
cho tình thương yêu mẹ thương yêu con
những cái tang khó khỏa lấp trong tâm hồn
buổi chiều đi dự buổi ra mắt hai tập
thơ
của nhà thơ Lãm Thuý. có nhà thơ nhà
văn Nguyễn Thị Thanh Bình lên nói
có nhà văn Uyên Thao lên nói là đủ
và tôi ngồi lắng nghe những giọng ngâm
những lời ca về mẹ thật hay thật cảm động
đó là một nhà thơ với vần điệu tài hoa
một nhà thơ có đời sống nội tâm mãnh liệt
cám ơn cháu Quỳnh Anh đã ghé chở
cùng ba mẹ Phạm Cao Hoàng – Cúc Hoa
cho bác được đến dự một buổi ra mắt
sách
như Phạm Cao Hoàng nói là tổ chức thật
giỏi
cám ơn mái tóc còn xõa dài mượt mà
của người thi sĩ vẫn luôn yêu màu tím
tôi nhìn ra cả con sông Tiền sông Hậu
những chuyến phà qua. hoa lục bình trôi
…
Virginia, October 26, 2014
[1]
ra mắt hai thi tập Từ Mẫu và Thâm Tình
tại
Providence Recreation Center (Falls Church, Virginia)
QUA SÔNG
Gởi Nguyệt Mai,
Tám giờ còn sớm quá không
phủi chân lên đắp chăn bông niệm thầm
bao nhiêu sách Phật đầu nằm
là bao nhiêu ánh trăng rằm chỉ tay
phải rồi Phật nói rất hay
chỉ trăng. đừng tưởng tay là mặt trăng
nên chi ta tự đi
tìm
muốn thân an lạc là niềm tự tin
rằng từ trong cõi vô minh
thấy ta như bóng với hình đùa chơi
mai kia trời lại xanh trời
vẽ thêm cánh nhạn bóng rơi mặt hồ
sóng chao gợn. sóng xô bờ
thấy ai như thấy Phật Bà qua sông
Virginia,
January 11, 2015
MỘT ĐOẠN ĐƯỜNG XƯA
CÙNG NGƯỜI CẦM LỬA QUA CHIỀU
cho sinh nhật Chinh, 7 tháng 5
Nhớ xưa Đàlạt mưa chiều
mây bay xám thấp qua đèo cùng con
đèo Eo Gió lồng lộng cơn
dưới kia lũng thấp. xanh non. đồng bằng
xuống Sông Pha. ngang Tháp Chàm
phượng như lửa rực hai hàng chạy xuôi
qua Cà Ná muối trắng trời
nhìn như sa mạc. dấu người chân đi
xoài Cam Hòa sây trái ghê
ghé qua đường nghỉ. để về Nha Trang
chiều biển xanh. hiện hai hàng
thùy dương reo. tiếng gió càng lạnh thêm
mấy mươi năm rồi đó Chinh
như người cầm lửa qua chiều. hư vô
Virginia, May 6, 2014