Friday, December 8, 2023

3144. NGUYỄN ĐỨC NHÂN Năm bài thơ.




NGỌN LỬA CÂY ĐÈN CẦY   VÀ   CHIẾC LƯỠI CỦA BÓNG TỐI

 

Lũ  đôm đốm thì không

Bọn phù du và loài bướm đêm rất thích

búp lửa tim đèn  như mũi dao vàng    lắc lư trên hộp sọ cây đèn cầy

Ngọn lửa cây đèn cầy chế chế giễu

ngôn ngữ chế định    bất lực   không vói tới

chân  nghĩa thâm sâu

Thân thể cây đèn cầy nhễ nhại máu    màu đỏ hồng    sền sệt

là tận hiến sinh mệnh của chiến binh ánh sáng

 

Khuya

Ngọn lửa cây đèn cầy chỉ dạy cho bóng tối

dùng chiếc lưỡi xới tung cánh đồng trăng   khô héo

Đất tư tưởng phải cày   phơi ải

Bóng tối thè lưỡi rất nâu --  dường như

đúc từ hợp kim gan

Có thể mùa màng bội thu   sự im lặng

 

Chiếc lưỡi bóng tối có phận sự giảm thiểu ngôn-từ-chế-định mọc hoang

Chiếc lưởi bóng tối hiện hữu có phận sự hé mở cánh cửa minh triết

 

Ngọn lửa cây đèn cầy   và   chiếc lưỡi bóng tối    uy lực

Hạt cỏ buồn thiu

Cỏ không thích bị cày xới    xáo tung lịch sử

Cỏ an phận    và   cỏ lưu trữ sự mê tín được truyền thừa    từ

văn bản cổ xưa --  tập đại thành huyền thoại   


 Đọc tiếp...

 

CHÁNH KIẾN

 

Ánh sáng bắt tôi phải phục tùng  -- Có thể

Bóng tối bắt tôi phải phục tùng  -- Có thể

Mưa bão bắt tôi phải phục tùng  -- Có thể

Sấm sét bắt tôi phải phục tùng  -- Có thể

Núi lửa bắt tôi phải phục tùng --  Có thể

Tôn giáo bắt tôi phải qui phục  --  Không.   Không thể

Thế lực xuẩn động bắt tôi phải qui phục

       Không

                Không

                         Không

      Tôi không qui phục bởi áp lực

 

Tôi phục tùng những điều tôi ý thức đầy đủ

Tôi phục tùng những điều tôi

      sáng suốt chọn lựa sự thật    

Tôi là tín đồ  Sự-Thật-Của-Hiện-Tượng -Tối-Hậu

 

Mới sinh ra.  Vâng.  Tôi

Tôi đã đặt bàn tay lên chân cha tôi -- tôi chọn tự do

Tôi đã đặt tay lên trán cha tôi -- tôi chọn chánh kiến

Tôi đã đặt bàn tay lên tay mẹ tôi -- tôi chọn sự chọn lựa sáng suốt

Tôi đã đặt bàn tay lên ngực mẹ tôi -- tôi chọn yêu thương

Tôi đã đặt những ngón tay lên

      ngọn cỏ quê hương -- tôi chọn chính nghĩa    nhân văn

Tôi đã đặt những ngón tay lên

      đất  -- tôi chọn chịu đựng   tha thứ   và    bênh vực

 

Tôi không phản động

Vâng.   không phản động.   tôi không phản động

Tôi không chạy hùa theo số đông

 Tôi xét lại ngàn xưa

Tôi chỉ đứng trong hàng ngũ những người chánh kiến    dù phải chết

 

2023

 

 

ÁNH MẮT 1


Ánh mắt tôi   bình minh rực rỡ   nhìn

cánh đỗng xanh    say đắm

Đàn chim sáo vừa bay vừa hót trên bầu trời    tâm hồn tôi xanh

Tiếng hót khiến ánh mắt tôi dán vào cánh đồng

Tiếng hót khiến tâm tư tôi chảy tràn trề mương nước ngọt

Nắng trên cánh đồng đang reo niềm vui của dân làng.  của mẹ

Này.  tôi không thể nói nhiều hơn với em

Về tình yêu quê hương mình


 

ÁNH MẮT 2

 

Cửa sổ mở   ngày mới    ánh sáng đầy gai    long lanh

Ánh mắt tôi vừa chạm tới cánh rừng đẹp    rất đẹp    bị ai đó

chặt phá với chiếc rìu tư tưởng

Nơi có nhiều búp lá non    vừa nhú những trang sách

Cánh rừng đẹp    rất đẹp

Nơi những chiếc lá vàng mùa trước    đang hát ca khúc tận hiến đất nâu

Cánh rừng đẹp    rất đẹp

Nơi có ánh mắt người khác    hào phóng tặng cho cơn gió   khao khát tầm nhìn

Cánh rừng đẹp    rất đẹp

Nơi có nhiều ánh mắt va chạm    dễ bị tổn thương

Cánh rừng đẹp    rất đẹp

Nơi mà người góa phụ

được ngợi ca đức hạnh    bởi những đóa hoa hoang dại

Ánh mắt tôi ở lại khu rừng.   nó

thông báo không trở về.   nó

sẽ nẫy mầm   và  sẽ thành cây đại thụ

Dĩ nhiên

Tôi sẽ chế tác ánh mắt khác.   trong bóng tối.   dễ phát nổ


 

ÁNH MẮT 3

 

Căn phòng nhỏ    ẩm mốc

chỉ đủ không gian cho hai người

Ánh mắt tôi sáng cùng cây đèn cầy hắn thắp

Hắn ta cần ánh sáng của cây đèn cầy   để

bứng rễ những mẫu tự trong

lá thư bạn gái nặng lời chê trách -- hắn cố tình hủy hoại các mệnh đề

Rồi hắn ta ngủ quên

Cây đèn cầy tức giận

khiến giấc mơ hắn phát hỏa bốc mùi cá cháy

 

Ánh mắt tôi   vội

xô tôi xuống vực thẳm phi thời gian

trước khi căn phòng nhỏ   và   thế giới thành tro tàn

Khuya không đáy

tôi rơi

rơi theo vòng xoắn ốc -- cảm giác thật sự tự do

 

2023

 

NĐN