Hoàng Xuân Sơn
T Ì N H T U Y Ệ T
Về ôm đồng cổ rêu xưa
để nghe tím Huế loang vừa áo sông
buồn lam lương vệt nâu sồng
người đi buổi ấy vừa nông cạn tình
thuyền đò khẳm tội điêu linh
tang thương một bữa in hình rất lâu
người đi giú lại sắc màu
một mai hương chín nồng đau tuyệt tình
{22.5.22}
Đ Ể T Ì N H
Để trời bay nhẹ đi một chốc
để em ngồi nán lại bên đời
chiếc khăn rớt xuống mù hư ảo
chiếc xước trên đầu quên lứa đôi
Để anh quờ quạng trong đêm tối
nghe trăng thè thẹ ướt hiên ngoài
chiếc lá vô tình khua thức sớm*
xanh chiếc hoa đau thở nụ dài
Để tình bỗng chốc mờ sương khói
để cơn đau thẳm chưa tượng hình
tự chiều mây bạc tha trời vắng
để lại mình anh với rộng rinh
{ 16.6.22 }
*
khua thức, chữ Thanh Tâm Tuyền
Đặng Tiến
SÁM HỐI
[Nỗi buồn nhân hai...]
Lịch sử thật
oái oăm
Lịch sử có
những khoảnh khắc mù lòa tăm tối
Lịch sử chọn
nơi
Lịch sử chọn
người
Lịch sử kích
hoạt âm u bản năng xâm hại chém giết thủ tiêu tàn hại
Mạng người
không bằng bèo bọt
Không bằng
kiến mối
Không bằng cỏ
rác
Máu người
lầy lụa dưới chân
Xác người
dồn đống vùi lấp qua loa
Xác người úp
mặt trôi sông bập bềnh ao hồ đầm phá
Cá tôm hoảng
loạn tránh xa
Chồn cáo rắn
và chuột bội thực bữa tiệc thịt người rùng rợn
Vinh quang
chiến thắng được đo đếm bằng xương thịt
Nhục nhã bại
vong được đo đếm cũng bằng xương thịt
Hôn ám
Âm u
Lập lòe lửa
diêm lửa sinh mặt đất
Hòa trộn
cùng khói lửa hương đăng
Tiếng than
khóc hòa cùng âm âm mưa lạnh
Lịch sử mù
lòa
Con người mù
lòa
Tiếng xương
khô tàn khốc...
Ai xúi dục?
Ai xúi dục?
Vì sao bàn tay
từng cầm phấn cầm bút từng ôm những bó hoa từng cầm khăn thấm nước mắt cho
người bạn gái thủa học trò thấm mồ hôi làm ướt tóc mai bạn gái
Vì sao bàn tay
ấy
Lại lạnh lùng
kí vào những bản án vu vơ?
Vì sao? Vì sao
đôi môi kia từng ngân lên những ngôn từ thêu hoa dệt gấm từng thầm thì bên tai
người yêu áo dài nón trắng từng ngập ngừng ngày đầu lỡ hẹn?
Vì sao từ đôi
môi ấy lại lạnh lẽo vang lên những lời đanh thép khốc tàn như tiếng va đập kim
khí sắc lạnh thủy tinh?
Vì sao?
Những câu hỏi
như những móc sắt
Khuấy đảo ngầu
đục tâm can!
Lịch sử có
những khoảnh khắc mù lòa
Sức tàn hủy âm
u thú vật
Phá cũi sổ lồng
hoang dã
Tội lỗi buông
ra vĩnh viễn chẳng thu về
Lỗi lầm có
thể tha thứ
Thù oán có
thể nguôi quên
Nhưng tội
ác
Bàn tay
nhúng máu
Nước không
thể tẩy rửa
Rượu không
thể tẩy rửa
Thời gian
không thể nhấn chìm
Vĩnh viễn
không quên...
Bất hạnh
thay những ai đã được chọn điểm rơi khoảnh khắc mù lòa
Bất hạnh
ngàn lần những ai tự chọn cho mình điểm rơi khoảnh khắc mù lòa
Bất hạnh
điệp trùng bất hạnh
Cuộn chỉ rối
Mớ tơ vò...
Nguyện cầu
tha thứ
Nhưng đừng
bao giờ diễn trò!
ĐẶNG TIẾN
(Thái Nguyên)