ƠN QUÊ HƯƠNG
Sơn hà cương vực đã chia*
Sao máu lệ mãi đầm đìa bao phen
Tiệt nhiên định phận…
Phận hèn
Sách trời** mưa khóc ướt nhèm sử xanh
Ơn quê hương. Một giống nòi
Từ sinh ra đã chia đôi con đường
Ơn thân cò lội. Đêm sương
Ơn tàu lá chuối rách bươm. Gió mùa
Gói xôi mẹ ủ. Nắng mưa
Thảo thơm hơi ấm gắp lùa đắng cay
Ơn từng vuông lúa ruộng gầy
Câu hò cô gái múc đầy đêm trăng
Ơn khuya mưa móc ánh rằm
Chan chan hạt lệ. Đằm đằm nước non
Ơn câu lục bát chon von
Ngọt bùi ngọn trúc. Khuya còn gió lay…
11.2020
*Trong Bình Ngô Đại Cáo,1427, Nguyễn
Trãi: Như nước Việt từ trước, vốn xưng văn-hiến đã lâu. Sơn-hà cương-vực đã
chia...
**
trong bài thơ Nam Quốc Sơn Hà: … Tiệt nhiên định phận tại thiên thư (vằng vặc
sách trời chia xứ sở)
MỘT VÀI
Cảm xúc thi phẩm Lục bát Ba Câu của cố thi sĩ Nguyễn Tôn Nhan
Cảm xúc sểnh ngõ câu thơ
Xua tôi, con chữ, ngu ngơ lạc bầy
Liệu có còn tôi không đây
Cảm xúc hóa vàng câu thơ
Tàn tro con chữ còn ngờ lời đau
Tôi bây giờ tôi ở đâu
Cảm xúc hóa mộng câu thơ
Tôi, con chữ, giữa hai bờ thực hư
Gần xa. Ngó lại. Dường như…
Cảm xúc hóa sinh câu thơ
Tôi-Con chữ ở lửng lơ kiếp lời
Một-vài trời-đất rong chơi
2008
MƯỜI NĂM
Kính tặng nhà thơ Cao Vị Khanh
Mười năm. Trăng sáng. Chiêm
bao
Cành lau hỏi gió xứ nào. Tóc
xanh
Sao khuya còn chút thiên thanh
Đêm mài gươm. Tiếng hận đành.
Thiên thu
Mười năm. Giầy cỏ. Đã xưa
Hồng trần dâu biển. Cũng vừa
giấc kê
Mười năm. Mòn ngóng sơn khê
Cờ bay quan ải. Chim về cành
nam
Có người. Quên nhớ. Mười năm
Một mình. Nghe lệ chảy nhanh.
Bên trời
9.2020
*Cảm xúc từ bài Hành Tháng Tư
của nhà thơ CVK (https://tranthinguyetmai.wordpress.com/2020/04/30/bai-hanh-thang-tu-2/#more-32923)
ĐỈNH ĐÁ NÀY VÀ HẠT MUỐI ĐÓ CHƯA TAN
(TUỆ SỸ-KHUNG TRỜI CŨ)
Buổi trưa ngồi nghe sư đàn
Trăm con lá rớt. Tình tang cõi ngoài
Mùa đâu hốt đã thu phai
Một phương viễn mộng. Đọa đày*. Bao thu
Viên đá cuội nghìn năm*. Ru
Niềm cô quạnh. Dấu biệt mù. Âm xưa
Trăng tàn nhỏ lệ đèn khuya
Hắt con bóng dựng đá chờ nước non
Áo tỳ khưu. Dặm mỏi mòn
Trùng khơi. Hạt muối đó còn chưa tan…
9.2020
* Thơ Tuệ Sỹ: Trời viễn mộng đọa đày đi mấy thuở/… Viên
đá cuội mấy nghìn năm cô quạnh/ Hồn tôi đâu trong dấu tích hoang đường...
Nhớ buổi nghe sư đàn, cùng nhà thơ Lữ Kiều và Giai Hoa, 20.9.2009, tại cốc của sư trong vườn chùa Già Lam
CÓ CHÀNG THI SĨ RONG CHƠI
Kính tặng nhà thơ Nguyễn Xuân Thiệp
Đêm thơm ngát. Bước anh về
Cửa sổ nhà ai đèn khuya như chờ
Dưới trăng một bông trà nở*
Ôi hương xưa. Rưng rức mớ. Quê nhà
Quê nhà. Tưởng chừng không thật
Trong ao tù. Trăng tái mặt nằm đau
Câu thơ anh về nương náu
Cơn mộng trừng. Đau đáu mắt chiêm bao
Chiêm bao. Như mơ. Như thực
Về đêm nay chân động bước vườn khuya
Anh òa tiếng khóc trong mưa
Gội luân lạc trôi theo mùa quỷ mị
Nón mơ. Hài cỏ. Anh đi
Mùa tàn đông. Người vui. Về như hội
Có chàng nghệ sĩ rong chơi
Đọc thơ vang. Giữa đất trời. bụi đỏ*.
10.2020
Chữ nghiêng: chữ NXT
* Thơ NXT: Dưới trăng hái một bông trà… … thì trọn kiếp ta xin làm người nghệ sĩ rong chơi…
đi đọc thơ ta. giữa những vùng bụi đỏ.
THỀM NHÀ
Vẽ trên
thềm một bóng cây
Màu xanh
nắng vẫn mỗi ngày phủ lên
Như chẳng nơi nào bình yên
Bằng nơi em đợi anh, thềm ban mai
Nơi ngoài em chẳng còn ai…
Không có
ai ở ngoài thềm
Chỉ nghe bóng
lá đi tìm bóng khuya
Nhịp của
ngày đi, tôi về
Những
bước chân như rủ rê tôi rằng
Về đi, đêm
có ánh trăng…
Không có
ai ở ngoài thềm
Chỉ nghe
bóng lá đi tìm bóng tôi
Chia nhau
hai nỗi đơn côi
Xin dành
riêng lại nụ cười, làm duyên
Đêm nay có cuộc thề nguyền…
Không có ai ở ngoài thềm
Chỉ nghe đêm động im lìm bóng khuya
Khuya sâu thăm thẳm cơn mê
Đánh đồng giấc mộng. Chia lìa xác thân
Người xa. Níu bóng trăng gần…
Lạ nhau một cõi thềm trông
Hạt sương vỡ. Hạt đêm không. Tròn đầy
Dài hơi ngọn gió lung lay
Bốn phương rụng xuống đất dày âm vang
Hẹn hò. Mấy cuộc chia tan
Tôi nào đứng đó. Một vàng võ khuya
Thềm quen là những bước đi
Là chân bóng sáng. Nhu mì thời gian
Là lời nói nhỏ. Mây ngàn
Rủ nhau tề tựu vô vàn cỏ xanh
Nở ra đêm. Mộng trĩu cành
Hạt sương ngủ nướng. Không đành. Ban mai
1.
Một chút thôi, cho hẹn thề
Không ghim đâu, giữa bốn bề gió bay
Chớp mi thôi, một cầm tay
Ngẩn ngơ nắm lại cái đầy như không
Trời buồn con sáo sang sông…
Gió buồn lay ngọn tầm vông
Mơ rằng có, thực rằng không. Rằng bù
Trò chơi con trẻ thực hư
Loay hoay con rối cộng trừ nhân sinh
Ơ kìa trời đất bập bênh…
Vỗ tay tàn cuộc mông mênh
Nghe dâu xanh thở nổi nênh phận người
Sinh khóc tử khóc như cười
Vút cao trái bóng, cõi đời mây bay
Thưa người, ngọn gió ngất ngây…
2.
Thưa rằng ngọn gió trót vay
Thì xin trả sợi tóc này về theo
Mưa đi nguồn đó chắt chiu
Biển xa hạt muối cũng liều. Giấc mơ
Trái tim từ bấy đến giờ…
Thực hư cút bắt tóc tơ
Trò chơi con trẻ đâu ngờ. Xưa sau
Sông trôi nước chảy qua cầu
Bao nhiêu sương khói. Để mầu trời xanh?
Trời xanh đất cũng thiên thanh…
Giật mình đêm trôi quá nhanh
Tỉnh cơn mộng đã ngọn ngành tai nghe
Thơm mùi cổ tích cháo kê
Ô, trần gian.
Một hẹn thề chưa xong
Gió ơi, lay ngọn tầm vông…
2021
NGUYỄN THỊ KHÁNH MINH