Núi
tạ sông người
Đê đầu
lạy tạ cố hương
Ta
quay lại những đêm trường quê xưa
Chập
chờn trong giấc ngủ trưa
Quán
Rường ơi! Ta cùng mưa ướt nhèm
Đây
gò ông Đốc cùng em
Cởi
trâu tắm suối - suối Sầu Đế ơi!
Sao
ta gan ruột bời bời
Nhìn
mây tám hướng lòng phơi ráng chiều
Nhớ
xưa chân bước liêu xiêu
Nghe
câu hát mẹ trong chiều ca dao
Rước
em về tắm sông đào
Lòng
neo cố xứ lòng chao chát buồn
Đê đầu
lạy tạ cố hương
Cho
ta ngắm lại áo hường em qua!
11
Chương Yêu Mới
1.
Đã
bước qua những chặng đường khổ hận
Đã
bước qua những ngày tháng đắng cay
Ta mới
ngộ tình không là trái cấm
Mà
chính Em là những vần thơ hay
2.
Em
trái chín hồng tươi vừa trổ nụ
Em
xuân xanh ướt rượt tóc lụa là
Anh
đến bên em quỳ bên góc chiếu
Cùng
hát câu tình tự rộng bao la
3.
Nếu
em nói tình kia chưa lụn tắt
Sao
anh yêu nồng cháy đến bây giờ
Xin
thú thật lòng anh đà lạnh ngắt
Giờ
trải mình trên hoa gấm và thơ
4.
Anh
mơ ước những vồng hoa trổ nhụy
Trên
quê tình yêu dấu của ta xưa
Giấc
mơ ấy cứ tưởng là trong mộng
Nhưng
là em yêu dấu buổi chiều mưa
5.
Những
chương yêu không có phần điều lệ
Chỉ
là lòng trải rộng cõi phù vân
Đời
mấy chốc mà ép gò giấy mực
Lòng
ta nay dựng lại một căn phần
6.
Em
yêu dấu, đời trăm năm thoáng chốc
Có
gì đâu những hệ lụy buộc ràng
Ta
thất thố nhìn em cùng cơn nắng
Và
mùa xuân đang chờ bước em sang
7.
Em
yêu dấu, mùa sau như mùa trước
Dấu
hài son còn in đậm chân người
Vườn
tình ái anh dang tay đón nhận
Em
như loài bạch tuộc cuộn quanh tôi
8.
Em
yêu dấu, anh không nhìn sau nữa
Những
ngày qua đã bỏ phía bên kia
Anh
đón đợi em trong ngày nguyên thủy
Cõi
hồng hoang nhảy múa đó, em kìa!
9.
Em
yêu dấu, cỏ cây thơm giấy mực
Bởi
em đan những vần điệu ngời ngời
Khi
em đến ta lật trang sử mới
Là
thiên đàng hạ cánh đón em tôi
10.
Em yêu dấu, ngày trôi qua rất vội
Không quay đầu vọng tưởng một điều chi
Hãy
hứng lấy tình ta đang kết trái
Trổ
cùng hoa khai nhụy tuổi xuân thì
11.
Em
yêu dấu, nắm tay anh thật chặt
Hứng
hương thơm ngào ngạt tỏa từ em
Anh
dừng bước trăm năm vườn cổ tích
Cuộc
uyên ương đậu lại giữa môi mềm
Thà
người phụ ta
Dù
em có trăm trái tim
Thì
tôi chỉ là có một
Yêu
em tôi mãi đi tìm
Mà
em thì cao chót vót
Rặt
ròng những điều phù vân
Trái
tim không làm nên tội
Tôi
đeo đẳng chuyện tình buồn
Tháng
năm qua trong tăm tối
Tào
Tháo chém người ân nghĩa
Có
câu nói đáng để đời
"Thà
ta phụ người", người ơi
Còn
hơn để người chém trúng
Tôi
học câu đó lâu rồi
Trong
thành bại phải vậy chăng?
Tôi
phải nắm tay siết cổ
Bóp
cò thẳng ngực nghĩa nhân
Người
đâm tôi trăm nhát dao
Để
những vết hằn sâu hoắm
Tôi
nằm quằn quại dưới hào
Ngó
lên trời cao thăm thẳm
Nhưng
tôi không có thù em
Em vẫn
là người có cánh
Em vẫn
là tiếng chim oanh
Hót
trên trời cao lanh lảnh
Vậy
tôi bất lực mất rồi
Thôi
một đời thua là vậy
Dù
người phụ tôi bao nhiêu
Tôi
không thể làm ngược lại
Tôi
ôm tôi trong cô liêu
Thôi
nhé riêng ta hãy sống
Em
quay lưng bên tình nhân
Tôi
một mình ôm hoài vọng
Dù
người đâm tôi trăm mảnh
Tôi
be bét thịt máu bầm
Tôi
vẫn cười trên chiến trận
Làm
Từ Hải đứng chết trân
Chỗ
Không Anh
Em bỏ
đi đâu biệt xứ
Trong
em là chỗ không anh
Phải
không những ngày gió hú
Lòng
em thương nhớ đã đành
Lòng
em như buồng chuối sứ
Nở
ra từ đất phương Nam
Quê
tình đưa anh về xứ
Lá
khô lót ổ em nằm
Chỗ
không anh em nhớ mãi
Mùa
xưa nơi đó lá vàng
Rụng
như tình mình có phải?
Ngày
thân yêu! ơi tình lang
Chỗ
không anh là vết nứt
Cuộc
đời em trôi về đâu?
Trước
mặt là niềm cảm xúc
Giòng
sông bên lở, bên bồi
Mưa,
mưa, mưa, mưa khắp phố
Phố
xưa rong rêu tiêu điều
Em
nghe trong tim tiếng mõ
Và
chuông chùa vọng cô liêu
Lời cầu kinh rền
tiếng Phật
Lời
nguyền xưa rền tiếng chim
Xin cho
anh, dầu quay mặt
Chỗ không
anh... em mãi tìm
Trong
giấc mơ nào
Trong
giấc mơ nào. em. nguyệt quế
Choàng
vai. anh ngủ. mộng đồi tây
Áo
vàng. em mặc. bên thềm cũ
Bóng
hoa bay. trong giấc mơ đầy
Trong
giấc mơ. đầy. anh. chiêm bao
Thấy
mình. bay lên. cung thiềm vắng
Chỉ
có em. cùng. một bầy tiên
Hót
líu lo. bài ca tụng nắng
Ôi!
mùa xưa. giấc mơ. rất cũ
Có
hiên trăng. tre. trúc. ao làng
Có
chợ chiều. mẹ ngồi. bán quán
Và
em thì. quấn quýt. tình lang
Ôi!
mùa xưa. những bông. hoa nắng
Bay
ngoài. hàng dâm bụt. hiên nhà
Nhưng
từ độ. sáo bay đi mất
Mùa
xưa. là dĩ vãng. xót xa
Chim
sáo. đã bay. ngày. tháng tám
Là
ta. đành mất. một mùa xưa
Trong
giấc mơ. không còn. ta nữa
Chỉ
còn. mù mịt. một cơn mưa
Trần Yên Hòa