Monday, March 25, 2019

1061. TRẦN HOÀI THƯ Cái còn lại



Trần Hoài Thư
I CÒN LẠI
Sáng thức dậy
Pha tách cà phê
Ngồi lại trước máy
tiếp tục lay out cuốn Văn viết về Võ Phiến năm 1974
Đã được 77 trang
Vừa làm vừa đọc
Ít ra công việc cũng mang đến những niềm vui trí tuệ
Trí tuệ từ cách làm sao biến những hàng chữ mờ không rõ nhòa nhạt vì quá lâu, nửa thế kỷ rồi còn gì
trở thành lung linh màu mực mới
từ color sang black and white
tử 2 color sang 16 color

Vui mừng  đến muốn khóc
Khi trí não ta vẫn còn lành lặn
Để biết thêm về ngôn ngữ CSS, HTML5
Để vui vầy như con nít ráp Lego

Ôi trí tuệ
Có phải mình đã trút hết cho tôi cái chất xám của mình
Có phải khi mình la hét nói bậy điên rồ khùng lẩn là lúc tôi được thêm nhựa trí khôn
Để tôi biết cách nấu bánh tét, làm bánh xèo, bánh giò, canh chua đầu cá salmon, cơm tấm bì chả, khi tôi có bằng ăn chực có license vô tích sự
Ôi trí tuệ
Tôi đang mang nó vào cuốn Văn về Võ Phiến này
Tôi sẽ làm những margin đều đặn
Những vết đen được tẩy đi
Những chữ mờ được rõ ra
Tôi sẽ viết CSS custom class để làm flipbook được đẹp hơn
Để cám ơn ông
thay vì lời nói phù phiếm như sample template của mấy ông nhà báo: Nguyện cầu hương linh đước về nước Chúa Cõi Phật khi khách hàng muốn đăng tin phân ưu cáo phó

Như đoạn văn ông viết về cái còn lại của tuổi già này
Ôi bài văn quá đẹp, quá tài hoa. Nhưng thế hệ chúng tôi, thế hệ chó đẻ nhất, khác thế hệ ông. Cái còn lại của chúng tôi là MÁU, NƯỚC MẮT, TÙ TỘI, KHỔ SAI, TRÂU BÒ, KHỐN NẠN.


Trang  báo Văn  cũ  (trên) nay là trang văn mới. Cái còn lại  của văn chương là  đây : Chữ biến thành lóng lánh đen tuyền: