Ngày
đầu tiên gặp em
si
tình mà không dám ngỏ
Em đứng
giữa vườn,
tưới cà tưới cải
Anh
ngẩn ngơ nhìn như phải chiêm bao
Sân
nhà em lấm tấm hoa ngâu
Khế
cũng trổ hoa
Rụng
bên bờ giếng nước
Chiều
chậm xuống
nhả lên trời khói trắng
mất...
mất... dần trong ánh nắng hoàng hôn...
Em
xinh vô cùng giữa vườn xanh trổ bông
Khiến
bướm ong quên buổi chiều sắp ngủ
Bướm
trắng bướm vàng tham lam nhụy nở
Để
si tình càng nẩy nở hồn anh
Đừng
nói gì tôi,
hỡi
người truyền tin
Anh
có biết là tim tôi đang ca hát
Anh
không biết, khi nàng xách thùng tưới nước
Là bụi
ớt bụi cà hớn hở mừng vui
Là hồn
tôi cũng được tắm mát lắm anh ơi...
Từ đấy
mỗi lần trước khi vượt sông
Chàng
lính vẫn dừng lại bên nhà
Để
nhìn người em gái nhỏ
áo
bà ba giữa khóm cà khóm cải
Xinh
xinh cỏ nội hoa đồng...
Cau
mới trổ buồng, trái nhỏ còn non
Khi
cau lớn em nhớ để dành cho anh em nhé...
Rồi
anh sẽ đứng bên người yêu nhỏ bé
Sẽ
dâng cau
dâng
trầu
dâng
rượu đến khắp bà con
Cha
mẹ anh xa, chỉ còn đám bạn lột lon
Mượn
chiếc dodge cũ mèm
không
mui làm xe đám cưới
Và
súng nổ liên thanh mừng cô dâu mới
Để mọi
người vui dùm những thằng thám báo chịu chơi...
Nhưng
cuối cùng sông núi vẫn chia phôi
Có
ai biết một ngày anh phải bỏ
Phải
đành đoạn xa lìa người em nhỏ
Phải
tha phương nơi xứ lạ quê người
Đã
bao năm rồi nước vẫn cứ trôi
Chắc
những mùa cau vẫn trổ buồng trổ trái
Không
biết có buồng nào em dành cho anh
ngày
anh về lại
Để
anh còn tưởng nhớ lại người thương
của
hoa đồng cỏ nội quê hương...?
TRẦN HOÀI THƯ