Wednesday, January 1, 2025

3697. Thơ NGUYỄN THỊ THANH BÌNH Đêm trừ tịch ở quê người.

Dulles Airport (Virginia) - Source: Pinterest

(Như một lời cám ơn cuộc chơi chữ nghĩa 12 năm của trang VHNT Phạm Cao Hoàng)

 

Cuối năm ở một nơi không còn thói quen

Xé nhanh tờ lịch

Như xé miếng thời gian

Đếm ngày đếm tháng cây đời đã cạn

Cơn gió từ bi bác ái nào xin thổi tới năm mới

Lại chờ mong phép lạ 2025

Hồi sinh tôi

Hồi sinh đất nước

Hồi sinh nhân loại

Và một ước mơ nhỏ nhoi khác

Là năm mới chúng ta không phải làm thơ điếu cho nhau

Và nhất là khi chúng ta vẫn còn gặp nhau đâu đó

Trên những sân chơi văn chương

Như những đợt sóng vỗ

Và mặc tình vỗ mãi…

Có phải không nhà thơ chủ bút Phạm Cao Hoàng?

 

Nguyễn Thị Thanh Bình

Tuesday, December 31, 2024

3696. TRƯƠNG VŨ Sài Gòn, gặp gỡ chiều cuối năm.




Khoảng 5 giờ chiều 31 tháng 12, 2024, chiều cuối năm, ở Sài Gòn, vài bạn bè đã tụ họp nhau tại căn hộ của Trương Vũ. Có vợ chồng Nguyễn Sông Ba, vợ chồng Nguyễn An Bình, Hoàng Kim Oanh, Công Nguyễn, và vợ chồng Trương Vũ. Sau những câu thăm hỏi, Hoàng Kim Oanh mở laptop nối kết bạn bè từ Sài Gòn đến Virginia, Michigan, và Hà Nội.  Đây là những bạn bè mà trong tình thân đậm đà với nhau đều chứa dựng nhiều kỷ niệm có được từ trang mạng Văn Học Nghệ Thuật Phạm Cao Hoàng và cá nhân người chủ trương trang mạng này. Ngày cuối năm, đặc biệt, cuối năm 2024 này, có nhiều điều để chia sẻ với nhau lắm.

Một năm cũ sắp qua đi. Năm cũ nào cũng chứa chất bao tốt xấu, vui buồn lẫn lộn. Nhưng, với những con người này, năm 2024 mang đến nhiều cảm nhận về mất mát, về thay đổi. Khó kể hết. Vài người bạn văn ra đi, vài người bạn văn dời đi, vài người bạn văn ngưng cầm bút, vài người bạn văn chấm dứt những công trình đã dồn bao đam mê, dốc bao công sức, v.v.

Với tôi, cái “shock” khá lớn, khi tôi đọc bài thơ “Bài cuối cùng cho một đoạn dường 12 năm”. Thật ra, tôi đã linh cảm điều này lâu rồi vì tôi biết về sức khỏe của Hoàng. Nhưng, khi đọc bài thơ, tôi vẫn ngỡ ngàng và buồn vô cùng. Tôi chia sẻ cảm nhận của Duyên khi viết Tâm Sự Cuối Năm Từ Michigan. Tôi day dứt hơn, vì từ khi dời Virginia về Sài Gòn, trang VHNT Phạm Cao Hoàng là cái cầu nối của tôi với những sinh hoạt tôi có được trong thời gian còn ở đó, với những bạn bè trong văn học nghệ thuật tôi xem như anh em.  Tôi vẫn hụt hẩng khi đọc bài thơ này của Hoàng và cảm nhận được nổi buồn của Hoàng khi làm quyết định này. Chắc chắn là không dễ. Chắc chắn là phải đau lắm. Tôi cảm nhận được nổi đau này. Nhưng, bên cạnh đó, tôi mừng. Hoàng làm quyết định đúng. Cho Hoàng và gia đình. Và, cho những bạn bè rất thương Hoàng.

Ngồi đây, qua câu chuyện với bạn bè đang ngồi ở Sài Gòn cạnh tôi, hay trên mạng, như Tùng Duyên ở Michigan, như Nguyễn Minh Nữu ớ Virginia, tôi hồi tưởng lại thời gian dài 12 năm của trang VHNTPCH. Nó là văn chương có chất lượng, dĩ nhiên. Nó là nghệ thuật có chất lượng, dĩ nhiên. Nhưng, quan trọng hơn hết, nó là một mái nhà. Chúng ta vào đó khi vui. Chúng ta vào đó khi buồn. Dù vui, dù buốn, vào đó chúng ta thấy ấm áp hơn, thấy đời mình tươi đẹp hơn.

Bây giờ, nó sắp sửa không còn nữa. Nhưng, có những cái khi đi vào quá khứ nó đi hẳn vào quá khứ, biền biệt. Nhưng, tôi biết, những gì trang VHNT Phạm Cao Hoàng mang lại cho chúng ta vẫn sẽ còn đó. Những gì PCH đem lại cho chúng ta, như là một người bạn, vẫn còn đó. Nó không hoàn toàn là quá khư, nó luôn có trong tâm tưởng, trong tình cảm của mình, khi mình đi vào tương lai. Nói cách khác, nó vẫn luôn lẩn quẩn bên mình.

Chúng ta sắp sửa bước vào tương lai khi năm mới 2025 đến, Khi nhạc của các đài phát thanh và truyền hình trên thể giới trổi lên bản Auld Lang Syne, từ biệt năm cũ. Đây lại là lúc tôi đón nhận món quà tuyệt với của mình, tuyển tập Trương Vũ Bằng Hữu & Văn Chương, do tạp chí Ngôn Ngữ thực hiện. Món quà này Phạm Cao Hoàng đã bỏ bao công sức cho nó, chăm chút từng dòng chữ, từng tấm ảnh. Các bạn tôi,  đúng ra là các em tôi, như Nguyệt Mai, Duyên, Nguyễn Minh Nữu, Nguyễn Sông Ba đã hỗ trợ hết lòng, cùng với PCH. Như ban chủ trương của Ngôn Ngữ. Như nhà xuất bản Nhân Ảnh. Như Lê Hân, như Công Nguyễn, v.v. Và như bao bạn văn đã viết về tôi, cho tôi. Xin cảm ơn tất cả.

Tôi mang quyển sách này đi vào tương lai.

HAPPY NEW YEAR.

TRƯƠNG VŨ
Sài Gòn, 11:00 PM ET 31/12/2024


3695. Thơ ĐINH TRƯỜNG CHINH Bài cuối năm.

Golden Gate Bridge in San Francisco - Source: Wallpapersmug

-

và như vậy là cuối năm rồi

tôi trở lại con dốc

mù sương

nơi người ca sĩ già 

đã mất hết trí nhớ

bỏ quên trái tim mình

i left my heart in san francisco

 

chớp mắt thôi

đã cuối tháng chạp

vòng hoa giáng sinh

treo buồn trên thép gai

chuyến bay cuối

chở tôi về đây

đứng giữa ngày lạnh buốt

không có ai 

gọi-tên-cho-đỡ-nhớ.

 

nhìn xuống là sương

là vách đá

là nhân loại đang cuốn theo nhau 

tháng chạp chở tôi trên đôi cánh gió

bay qua sự rỗng không

của thế giới này

bay qua bao tiếng động 

để lặng im.

 

như tôi, để quên tôi

bằng cách gieo mình xuống

một thành phố lạ

hít thật sâu vào lồng ngực

chút mùi của tự do

trong cơn mưa phùn lạnh.

 

người ca sĩ già năm xưa

mất hết trí nhớ

vẫn đi tìm tim mình 

thất lạc

ở san francisco

tôi leo lên dốc sương dài

ném trí nhớ mình 

vào khoảng trống.

 

và như vậy 

là cuối năm rồi.

 

- đtc

ps.

Tony Bennett về sau vẫn hát hay cho đến gần cuối đời với căn bệnh mất trí nhớ / alzheimer.


https://youtu.be/r6DUwMnDxEs

3694. Thơ PHẠM CAO HOÀNG Bài cuối cùng cho một đoạn đường 12 năm.

Background photo by PCH
 

(Chiều cuối năm tâm sự cùng Nguyễn Minh Nữu)
 
Cũng đành giã biệt mà thôi
mười hai năm ấy ngậm ngùi chia tay
đời hữu hạn, mộng thì dài
hôm nay còn đó, ngày mai không còn. (1)
Chiều cuối năm, chiều thật buồn
tôi vừa dừng lại trên đường tôi đi
hành trang tôi chẳng còn chi
nhẹ tênh tôi chẳng có gì băn khoăn.
Cám ơn người bạn tri âm (2)
cám ơn bằng hữu xa gần thiện duyên.
Bây giờ không nhớ không quên
không yêu không ghét không phiền lụy ai
đời hữu hạn, mộng thì dài (3)
hôm nay còn đó ngày mai không còn.
Tôi về đuổi bóng hoàng hôn. (4)
 
PHẠM CAO HOÀNG
Virginia, 31.12.2024

(1) Ngày mai, 1.1.2025, Trang VHNT Phạm Cao Hoàng sẽ ngừng hoạt động sau 12 năm có mặt. Trong 12 năm, Trang VHNT Phạm Cao Hoàng (Tiền thân là Blog Phạm Cao Hoàng) đã giới thiệu và lưu trữ 6650 tác phẩm thơ, truyện, tùy bút, tản văn, tạp bút, biên khảo, dịch thuật, hội họa, nhiếp ảnh, âm nhạc… với hơn một triệu lượt xem.

(2) Nhà văn Nguyễn Minh Nữu.

(3) Giấc mộng văn chương.

(4) Tựa đề một cuốn sách của Nhà văn/Họa sĩ Trương Vũ.

3693. DUYÊN Tâm sự cuối năm từ Michigan.

Chân dung Duyên - Tranh Trương Vũ.


10 năm trước, duyên được anh Đinh Cường dẫn vào trang Phạm Cao Hoàng khi duyên gửi cho anh một bài thơ tưởng nhớ nhà văn, thầy Nguyễn Xuân Hoàng, người bạn anh quý mến. anh liền gửi đăng trên trang PCH. hết hồn, duyên gửi email  làm quen và cám ơn anh PCH,  cũng cho anh biết mình làm bài thơ này vì xúc động mạnh về tình bạn của ĐC dành cho người bạn mà duyên cũng có được quen biết, nghe rất nhiều qua anh ĐC, và nói với anh: “duyên không là nhà thơ cũng không là thi sĩ.” anh PCH @ trả lời: “đây là sân chơi của bạn bè những người yêu văn chương, thi ca - không làm thơ mà sống như thơ thì vào chơi được cả”.  rồi anh khuyến khích duyên gửi bài  cho trang PCH, anh hứa sẽ đăng - giữ lời hứa. từ đó bỗng nhiên vườn thơ PCH có thêm một “thi sĩ” trái mùa, không thuộc trường phái nào, ngay cả thơ tự do (có thể xếp loại ảnh hưởng rất nhiều từ thơ nhật ký của Đinh Cường) những xúc động  chân thật thường được ghi nhận vội qua những dòng thơ khập khểnh được cổ võ bởi ĐC và chuyển đạt qua trang PCH với ‘bút hiệu’ được giữ lại từ bài thơ đầu tiên duyên gửi cho anh ĐC, ký tên duyên. 

 

trong khu vườn này duyên vui chơi đến nay đã 10 năm, có khóc-cười qua năm tháng đó. những giọt lệ vui buồn luôn mang theo bao ý nghĩa đẹp mà giờ này không sao nhớ hết.


lần cuối thăm anh ĐC tháng 6, 2015, lần đầu tiên được gặp gỡ anh PCH, Nguyễn Minh Nữu, Phùng Nguyễn, Lãm Thuý, Nguyễn Quang Chơn. anh Lữ Quỳnh duyên được gặp một tháng trước đó ở San Jose (do anh ĐC phối hợp). 

 

tháng 1 năm 2016 khi đang tham dự sinh nhật con gái lớn ở SF thì có tin anh ĐC mất.  vội bay về Virginia để dự đám tang anh. sau đó bạn bè được quy tụ về nhà anh Trương Vũ, gặp gỡ ngậm ngùi  trước khi chia tay - chia tay nhau và vĩnh biệt ĐC.

 

sau khi anh ĐC mất, ảnh hưởng về tình bạn của anh lan tỏa khắp  mọi người, sự liên kết như chặt chẽ hơn, gần gũi hơn. những người em và bạn anh nhìn rõ cái mong manh dễ vỡ  trong cuộc đời nên họ xích lại gần nhau hơn. anh Trương Vũ như một người anh cả, rộng lượng mở vòng tay thương yêu bằng những  buổi họp bạn, và những bức chân dung anh miệt mài vẽ trong tình thương và tài sức hiếm quý. những bài viết  với sự hiểu biết, kiến thức có giá trị văn học  cao và ước vọng trong xanh cho đời sống được anh chậm rải sáng tác: here and there… anh viết như để ghi chép, anh không xem đó là tác phẩm. những người yêu quý anh đốc thúc, gom góp lại những “ghi chép” của anh thành một quyển sách đẹp, những chia sẻ sâu sắc, suy nghĩ  thận trọng, kinh nghiệm sống của anh trong một nửa thế kỷ chao đảo của một Việt Nam bất toàn được  gìn giữ lại cho thế hệ này và mong là mãi mãi, mai sau… 

 

đó là khi anh Đuổi Bóng Hoàng Hôn…

 

nhờ Hoàng Kim Oanh, một buổi họp mặt bỏ túi từ Sài Gòn và Mỹ được thân mật tổ chức tại nhà  để mừng anh Trương Vũ, một tác phẩm mới: 

Trương Vũ, Bằng Hữu và Văn Chương 

được phát hành vào ngày cuối năm, 12.31.2024.

 

tác phẩm này là một tuyển tập tranh và bài viết của Trương Vũ cùng bạn bè anh. hầu hết do anh Phạm Cao Hoàng lo liệu, một quá trình dài  đúc kết, chăm sóc cho đến khi phát hành, không một chi tiết nào bị bỏ sót, ai cũng hân hoan, vui cùng anh Trương Vũ.

 

khi chia sẻ về cảm nhận của bạn bè cho anh, anh cho biết đó là những chia sẻ chân thật, qua những trải nghiệm khi gần gũi hay hiểu biết về anh. kinh nghiệm của mỗi cá nhân như chuyện tả con voi của người mù, ý mỗi người khác nhau nhưng đều rất thật về những gì họ cảm nhận được khi trải ra những cảm nghiệm, phần mình. 

 

rất mong là những cảm nghiệm này sẽ nối kết được đầy đủ để  “Voi” Trương Vũ của chúng ta được thành hình  hoàn hảo vào một ngày cuối năm, một năm nhiều biến động dữ dội đã thúc đẩy con người  phải cố gắng vượt qua, không bao giờ nên bỏ cuộc. 

 

hy vọng luôn lấp lánh như vì sao trong lòng đêm sâu thẳm của người thi sĩ… nhưng với sự hiểu biết khoa học, lòng tin tưởng, hy vọng vươn cao, loài người tin rằng một ngày nào đó mình sẽ đến được với vì sao. chuyện nhặt ánh sao rơi sẽ thành dĩ vãng…

 

phải vậy không, thưa khoa học gia Trương Hồng Sơn?

 

duyên 

Michigan, 31.12.2024

3692. Thơ NGUYỄN THỊ THANH BÌNH Năm mươi năm nợ nần chi nữa.

Nguyễn Thị Thanh Bình - Tranh Nguyễn Trọng Khôi

 

Năm mươi năm trăng ấy đã già

Trăng non cũng khuyết mấy mùa trăng

Nhớ chi hoài mảnh trăng đầu núi

Mà nghe xa vắng tận hồn trăng

 

Năm mươi năm đường về cố quận

Ai biết kẻ đổi họ thay tên

Biết chăng chuông chùa làm ai khóc

Ngày đi ngỡ mây trắng quên về

 

Năm mươi năm viễn ly về cố xứ

Hơn nửa đời lầm lạc nhớ thương nhau

Người quê nhà tàn canh thắp đuốc nhớ

Chờ nhau chi nơi cuối vịnh đầu non

 

 Năm mươi năm nước chảy mà chẳng mòn

Quanh quẫn nghe sầu mấy giọt rưng rưng

Tìm nhau hoài soi dấu xưa đã mỏi

Lục lọi đây từng giọt vắng hư hao

 

Năm mươi năm xin cuộc đổi đời

Cho niềm tin thôi đừng khánh kiệt

Nước có trôi nhưng tình đứng lại

Để ngày về yêu mãi được ai…

 

Nguyễn Thị Thanh Bình

3691. CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2025 & CHÚC MỪNG TRƯƠNG VŨ - BẰNG HỮU & VĂN CHƯƠNG,


CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2025
Sơn dầu Nguyễn Sông Ba, 60cm x 90cm, 31.12.2024



Và chúc mừng Trương Vũ - Bằng hữu và Văn chương.
Từ trái: Nguyễn An Bình   Hoàng Kim Oanh   Nguyễn Sông Ba
Trương Vũ + Chị An  Hoàng Kim Chi  Bà Nguyễn An Bình.

Monday, December 30, 2024

3690. NGUYỄN MINH NỮU Cuối năm và những ngậm ngùi.




Tôi viết những dòng này vào những ngày cuối của tháng 12 năm 2024. Nỗi ngậm ngùi có từ trước đó vài tháng, khi anh Luân Hoán, một nhà thơ nổi tiếng và sống hết lòng với chữ nghĩa, người sáng lập và điều hành trang Vuông Chiếu Luân Hoán từ  tháng 3 năm 1999, trải qua 25 năm hoạt động vừa gửi thông báo tạm ngừng nhận bài  và giới thiệu các sáng tác bốn phương và theo lời anh Luân Hoán: “Hiện tại các mạng xã hội lớn, như Facebook. YouTube, Instagram, TikTok, Pinterest… hoạt động qui mô và hữu hiệu, ai muốn vui chơi cũng tự làm chủ căn nhà của mình một cách dễ dàng, và thuận tiện trong thế giới nhiều người đọc, nên trang web Vuông Chiếu xét không còn cần tiếp tay để các bạn phổ biến bài nữa. Nên tôi quyết định ngưng phần nhận bài và giới thiệu một cách hạn hẹp nữa”.

Thiếu vắng từ đây một trang web uy tín từ lâu đời để có thể ghé thăm tìm đọc những sáng tác, tin văn từ những ngòi bút đã quen tên dù chưa bao giờ kết nối.

*

Nỗi ngậm ngùi chưa thể nói hết ra thì mới đây Trang VHNT Phạm Cao Hoàng cũng thông báo sẽ ngừng hoạt động từ ngày 1.1.2025 sau 12 năm có mặt. Với tôi, đó là một tin rất buồn và rất choáng.

Dường như, từ lâu tôi quên rằng trang Văn Học Nghệ Thuật Phạm Cao Hoàng là một trang web trên mạng ảo, mà cứ tưởng như đó là một người bạn, người bạn chí thân như Phạm Cao Hoàng ngoài đời. Nơi đó, tôi thú vị được đọc như được trò chuyện với những điều mới lạ và tâm đắc.

Giống như con người thật của Phạm Cao Hoàng, trang VHNT Phạm Cao Hoàng là một trang thân thiện, khiêm cung, tế nhị và rất nghiêm túc trong văn học.

Thân thiện vì với giao diện thông minh, dễ tìm kiếm và  trình bày mỹ thuật làm người ghé vào lập tức bị cuốn hút và yêu thích.

Khiêm cung vì trên giao diện chính, ở các tiểu mục quan trọng Phạm Cao Hoàng đã đề cao các tên tuổi mà ông trân trọng như Đinh Cường, Trương Vũ, Ngô Thế Vinh, Thân Trọng Sơn, Trần Hoài Thư, còn chính Phạm Cao Hoàng thì nằm chung trong tiểu mục Các Tác Giả Khác.  Sau này, có nhiều đề nghị của anh em, ông đã khiêm tốn để tên mình sau chót với hàng chữ tắt PCH.

Tế nhị là trên trang này không có các lời bình luận, dù khen hay chê.  Không công khai người chọn lựa bài, và không phổ biến tên tuổi những tác giả gửi lai cảo. Chúng ta chỉ nhận biết được quan điểm thực hiện trang như một dòng nối của Văn Học Miền Nam và giới thiệu bài vở giá trị của các tác giả trong và ngoài nước.

Ngoài các sáng tác thơ, văn, dịch thuật, Trang web Phạm Cao Hoàng rất chú trọng giới thiệu các tác phẩm hội họa. Chúng ta có thể tìm thấy ở đây hàng ngàn bức tranh của Đinh Cường, Trương Vũ, Nguyễn Trọng Khôi, Nguyễn Sông Ba, Đinh Trường Chinh,,,

Trang web này cũng rất cẩn thận trong cách trình bày, hạn chế lỗi chính tả, thể hiện sự tôn trọng người đọc. Các bài viết, thơ, văn, nhạc, họa, dịch thuật  luôn thấm đẫm chất nhân văn. Có cực đoan lắm không khi thực sự mỗi bài đăng trên trang này luôn tạo cho tôi cái đồng cảm  dễ chịu và hấp dẫn tức thời?

Hầu như mỗi ngày, tôi đều vào trang VHNT Phạm Cao Hoàng để gặp gỡ và theo dõi các sinh hoạt của anh chị văn nghệ sĩ quen biết. Chẳng cần liên lạc cũng nắm bắt được các sính hoạt bạn bè đang viết gì, vẽ gì, kế hoạch sắp tới hay đơn giản hơn là sức khỏe để cảm thấy mình ấm áp biết bao trong vòng tay bạn bè.

Khi Phạm Cao Hoàng thông báo chưa chính thức về việc  ngừng trang web, tôi cảm thấy như mất mát. Mất mát nhiều lắm. Một thói quen? Một niềm vui mỗi ngày? Hay rộng rãi hơn, một khoảng trống khó trám lại cho sinh hoạt văn học nghệ thuật hải ngoại?

Tôi đến gặp, trao đổi trực tiếp với Phạm Cao Hoàng. Đề nghị với anh một vài giải pháp để duy trì lại sân chơi văn học này như tìm người quản lý trang, hay lập ban biên tập tiếp tay, hay… nhưng cuối cùng thì anh nói với tôi: “cũng đành giã biệt mà thôi/mười hai năm ấy ngậm ngùi chia tay”.

Dạo gần đây sức khỏe của Phạm Cao Hoàng sa sút nhiều. Sự suy yếu là chuyện tất nhiên của tuổi tác. Buông bỏ  mọi vướng bận để có thời gian nhẹ nhàng  là một chọn lựa đúng đắn và hợp lý nhất, mà nếu là tôi, tôi cũng sẽ chọn lựa như Phạm Cao Hoàng.

Nhưng thú thật là về phần mình, tôi có cảm giác mất mát thật lớn. Là một hụt hẫng  không biết phải nói sao khi bất chợt mất đi một thói quen bấy lâu nay mà cứ ngỡ sẽ  trường tồn mãi mãi. Thiếu hẳn đi một động lực để sáng tác, thiếu một chí tình để bù khú chuyện văn chương thiếu gì nữa… mà  không mường tượng hết được.

Năm 2024 kết thúc trong tôi bằng nhiều nỗi ngậm ngùi, trong đó có nỗi ngậm ngùi về việc Trang web Vuông Chiếu Luân Hoán và Trang web Phạm Cao Hoàng không còn hoạt động. Nhưng rồi cũng phải chấp nhận sự hữu hạn của mọi thứ trên cõi đời này. Có bắt đầu thì phải có kết thúc. Có lên đường thì có lúc phải dừng chân.


NGUYỄN MINH NỮU
Virginia, 30.12.2024

Sunday, December 29, 2024

3689. Album BUỔI CHIỀU ĐÀ LẠT MƯA BAY - 15 ca khúc phổ thơ Phạm Cao Hoàng.


BUỔI CHIỀU ĐÀ LẠT MƯA BAY
15 ca khúc phổ thơ Phạm Cao Hoàng
của các tác giả
Vịnh Điện
Nguyễn Quyết Thắng
Ngu Yên
Ngàn Thu
Phạm Cao Hoàng

Bấm vào đường dẫn dưới đây để nghe:

Saturday, December 28, 2024

Phát hành trong tháng 1.2025: NGÔN NGỮ số đặc biệt NGUYỄN MINH NỮU - Bằng hữu & Văn chương.


Nhóm chủ trương:
LUÂN HOÁN • SONG THAO • NGUYỄN VY KHANH
HỒ ĐÌNH NGHIÊM • LÊ HÂN
TRẦN THỊ NGUYỆT MAI • UYÊN NGUYÊN TRẦN TRIẾT

Thiết kế bìa:
PHƯỢNG HỒ
Thiết kế sách:
NGUYỄN MINH NỮU
Biên tập bản thảo
TRẦN THỊ NGUYỆT MAI

Cộng tác bài vở trong số này:
BÙI BẢO TRÚC • ĐINH CƯỜNG • HOÀNG ĐOAN TRANG
HOÀNG KHỞI PHONG • HOÀNG KIM OANH
ELENA PUCILLO TRUONG • LÃM THÚY  ĐẶNG TIẾN
LUÂN HOÁN • MINH LƯƠNG • MINH NGỌC NY
NGUYỄN ÂU HỒNG • NGUYỄN MINH DIỄM
NGUYỄN THỤY ĐAN • NGUYỄN VY KHANH
PHẠM CAO HOÀNG • TRẦN DZẠ LỮ • TRIỀU HOA ĐẠI
TRƯƠNG VĂN DÂN • TRƯƠNG VŨ • VÕ PHÚ
NGUYỄN CHÂU  PHAN TRANG HY

Liên lạc:
Luân Hoán: lebao_hoang@yahoo.com
Song Thao: tatrungson@hotmail.com
Tòa soạn & Trị sự:
Lê Hân: (408) 722-5626; han.le3359@gmail.com